HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 237

- Dạ biết.
Tiểu Yến Tử lại nói:
- Nếu biết họ là tỉ muội của ta rồi, thì các người phải cư xử họ thế nào?
- Dạ giống như tớ với chủ.
Tiểu Yến Tử cười lớn:
- Cái gì mà tớ với chủ. Dạy hoài mà cũng không nhớ. Tất cả đều ở chung
một nhà, biết không? Người nhà cả. Các ngươi cư xử với ta ra sao thì cũng
phải cư xử với họ như vậy. Vô lễ với Tử Vy và Kim Tỏa tức là vô lễ với ta
biết chưa?
- Dạ biết.
Cả bọn đáp. Tiểu Đặng Tử tò mò nhìn Tử Vy rồi nhìn Kim Tỏa, nhiều
chuyện:
- Ồ! Hai cô này đẹp như tiên vậy đó. Thì ra cái hôm mà cát cát đến chỗ túp
lều tranh để tìm hai cô này phải không? Từ đây về sau Thấu Phương Trai
này có thêm người nữa. Thế này thì càng vui thôi.
Tiểu Yến Tử gật đầu thích chí:
- Tiểu Đặng Tử nói đúng. Ta khen đấy!
Đám nô tài, nô tì nghe vậy vội bước tới sụp xuống trước mặt Tử Vy với
Kim Tỏa:
- Bọn nô tài, nô tì xin bái kiến các cô nương.
Tử Vy vội đỡ họ dậy.
- Các bạn không nên như vậy. Làm thế sẽ nguy hiểm lắm. Hãy biết tôi Tử
Vy, còn cô này là Kim Tỏa. Từ đây về sau, cứ tên mà gọi, như vậy sẽ không
làm ai nghi ngờ.
Rồi quay sang Kim Tỏa, Tử Vy nói:
- Kim Tỏa, mấy thứ ta mang theo đâu rồi?
Kim Tỏa mở chiếc đãy mang trên người xuống lấy hai món nữ trang, hai
món tiền chia đều trong bốn chiếc ví nhỏ nói:
- Đây là một chút quà mọn ra mắt, xin các bạn nhận cho.
Kim Tỏa cười cầu thân với bốn người:
- Mấy cái ví này là do đích thân tiểu thư tôi may đấy, không phải dễ kiếm
đâu. Còn các món nữ trang kia, là cái mà tiểu thư tôi đã mang. Vì đây là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.