HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 261

- Không được.
- Trời ơi mấy chữ “Ngư gia Phiêu trùng" này sao nhiều nét khủng khiếp
vậy?
- Cái gì mà “Ngư gia Phiêu trùng"? Đâu đưa xem? Đọc trật cả rồi. “Góa
phụ cô độc" đấy, trời ạ!
Tử Vy nói, nhưng miệng Tiểu Yến Tử lại bô bô.
- Này, sao lại kêu trời vậy? Muội cũng biết là ta nào có biết được bao nhiêu
mặt chữ? Mà mấy cái chữ này sao vô duyên tệ. Mấy tay đọc sách cũng làm
chuyện tầm phào. Soạn chi mấy lời đọc lên muốn nhức óc như vầy, để
người ta phải nhọc công. Mà phải viết cả trăm lần. Chữ nào có ăn thay cơm
được đâu? Nó cũng đâu có trị được bệnh, hay làm cho người ta mập ra?
Bày ra chữ để làm gì chứ?
Tiểu Yến Tử vừa nói vừa viết, chẳng quan tâm nên cả một giọt mực to rơi
lên giấy trắng, làm hư nguyên tờ.
- Trời ơi! Bây giờ làm sao đây!
Cô nàng kêu lên. Tử Vy bước tới nhìn, thấy không còn xài được, nên xé đi
tờ giấy, làm Tiểu Yến Tử giật mình.
- Ôi trời ơi! Cả buổi ta mới viết được chừng ấy chữ đấy!
- Nhưng đã bẩn rồi, chỉ có cách viết lại tờ khác thôi.
Tử Vy nói và đưa tờ giấy khác cho Tiểu Yến Tử. Nhưng Tiểu Yến Tử
không chịu, lại bắt đền.
- Tại sao muội lại xé hết những gì ta đã viết? Muội phải biết là ta viết một
cách khó khăn. Cứ như thế này, ta viết rồi muội xé. Đến tận sang năm, chưa
biết là xong chưa chứ đừng nói là chỉ ba ngày.
Tử Vy đợi Tiểu Yến Tử viết tiếp tờ khác rồi cầm tờ mới viết lên xem lại lắc
đầu.
- Chữ viết thế này, Hoàng thượng sẽ nổi giận, chắc phải viết lại thôi.
Và cầm lên, định xé nữa, Tiểu Yến Tử giật mình.
- Đừng xé! Đừng xé nữa!
Nhưng tờ giấy đã rách làm đôi. Tiểu Yến Tử nổi giận.
- Muội làm cái gì kỳ cục vậy? Chữ muội viết đẹp, chữ tôi viết xấu kệ tôi,
sao muội xé mãi, rồi làm sao tôi viết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.