HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 301

biết cho con, trời hãy cứu con! Ôi!
Hoàng hậu thản nhiên:
- Ngươi cứ gọi trời, ngươi cứ gọi đất đi! Gọi đi cũng chẳng hiển linh đâu.
Bởi vì ta biết ngươi đã bằng mọi thủ đoạn để lọt vào đây. Hừ! Ta biết ngươi
là người có học lại cam phận làm cung nữ. Vậy thì hẳn có mưu đồ. Dung
ma ma đâu? Bắt nó ngẩng đầu lên xem nào!
Dung ma ma nắm tóc Tử Vy giật ngược ra sau. Tóc tai Tử Vy sút sổ rơi cả
chiếc trâm cài tóc ra ngoài. Dung ma ma nhặt lấy trâm, đâm thẳng vào
người Tử Vy.
Tử Vy đau quá, không ngừng la hét:
- Mẹ ơi mẹ! Sao vậy mẹ? Mẹ đâu sao chẳng giúp con!
- Dung ma ma! Hãy nói rõ cho nó biết đi!
Dung ma ma kéo ngược đầu Tử Vy lên, dằn từng tiếng:
- Nương nương không có thì đâu mà đôi co với ngươi, vì vậy hỏi thì ngươi
phải đáp thật, nếu muốn bảo tồn mạng sống. Nếu ngươi chẳng nói, thì cái
mặt tốt đẹp của ngươi sẽ không còn. Những ngón tay đàn địch kia sẽ bị cắt
đứt hết. Ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ đi.
Trong cơn đau tột cùng, Tử Vy không còn biết sợ hãi, nói:
- Nương nương, con chỉ là một cung nữ thấp hèn, có chết cũng không sao.
Nhưng ban nãy khi đến đây, là con đã phụng chỉ của nương nương mà đến.
Tất cả cung nữ, thái giám đều thấy rõ cả. Và khi Hoàn Châu cát cát quay
về, chắc chắn sẽ hỏi chuyện mất tích của con. Bản chất của cát cát hẳn
nương nương cũng biết rồi. Rồi sẽ có màn nổi đình nổi đám xảy ra. Nương
nương là một người quyền uy nhất trong cung đình. Chẳng lẽ vì một kẻ vô
danh tiểu tốt như nô tỳ. Mà để mang tiếng là giết người vô tội ư?
Hoàng hậu hừ một tiếng:
- Ngươi nói năng mồm mép như vậy, được lắm. Cái cần nói thì không nói.
Còn cái không cần thì nói. Dung ma ma đâu tiếp tục!
Dung ma ma đạp chân lên lưng Tử Vy, mấy tay ma ma khác người ngắt,
người véo, rồi đâm kim.
Tử Vy đau quá hét lên:
- Dung ma ma ở tại ngự hoa viên, tôi đã cứu giúp ngươi, vậy mà ngươi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.