HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 309

- Điều đó chẳng được, nếu chư vị muốn cứu Tử Vy, thì chỉ có nước là giết
chúng tôi trước đi!
Nhĩ Thái tiến tới, rút dao ra khỏi vỏ kề cổ Trại Quảng:
- Bộ ngươi tưởng bọn ta không dám giết ngươi hả?
Vĩnh Kỳ tỉnh táo hơn:
- Nhĩ Thái, hãy bình tĩnh nào!
Rồi quay sang Trại Oai, Trại Quảng. Vĩnh Kỳ nói:
- Các ngươi chỉ có lòng trung thành chứ chẳng biết phân biệt điều tốt với
xấu ư?
- Nếu bọn tôi mà chỉ có lòng trung thành, không phân biệt được điều tốt
xấu, thì ngay từ khi bắt gặp các vị xuất hiện đã hô toáng lên, để tất cả các
cao thủ trong đại nội vây kín các vị rồi.
- Nếu các ngươi đã khẳng khái như vậy sao không giúp bọn ta trót đi?
- Bởi vì Hoàng hậu đã giao phạm nhân cho hai chúng tôi, nếu bị mất thì cái
đầu của chúng tôi sẽ không còn. Ngũ A Ca bây giờ đã biết Tử Vy bị nhốt
nơi nào. Sao chẳng đợi một lúc trời sáng hẳn, đến thẳng Khôn Ninh cung
đòi người. Lúc đó, Trại Quảng, Trại Oai này có muốn cản cũng không dám.
Nhĩ Khang nôn nóng:
- Nhưng từ đây đến sáng còn mấy canh giờ nữa, lúc đó Tử Vy rồi sẽ ra sao?
- Dung ma ma đã mệt mỏi. Từ đây đến sáng, Tử Vy sẽ không bị tra hỏi
thêm đâu. Đừng lo.
- Mi bảo đảm chuyện đó.
- Vâng, bọn tôi sẽ trông nom giùm thiếu gia cho!
Vĩnh Kỳ nghe vậy chấp tay lại nói:
- Vĩnh Kỳ và Hoàn Châu cát cát sẽ nhớ mãi sự giúp đỡ này của hai vị!
Và quay đầu sang Nhĩ Khang với Nhĩ Thái, Vĩnh Kỳ nói:
- Thôi chúng ta rút lui ngay, chỗ này không thể ở lâu được.
Nhĩ Khang còn do dự, Vĩnh Kỳ phải nhắc nhở:
- Đừng quên nơi đây còn thuộc vào hoàng cung và ngươi là Ngự Tiền thị vệ
đấy nhé.
Thế là ba người vội vượt tường quay về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.