HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 313

khanh vẫn giữ người không thả. Có phải là Khang cũng chẳng coi trẫm ra
gì? Nên qua mặt trẫm nữa ư?
Hoàng hậu vẫn ngoan cố:
- Hoàng thượng có bằng cớ gì mà cho rằng Tử Vy còn ở trong Khôn Ninh
Cung này?
- Như vậy, theo Hoàng hậu thì Tử Vy không còn ở trong Khôn Ninh Cung
này chứ gì? Bây giờ Hoàng hậu có dám đưa tay ra thề không? Nếu Tử Vy
không có, trẫm xin lỗi. Còn nếu có, Hoàng hậu sẽ phạm tội và phải chịu tội
như các thứ dân khác?
Hoàng hậu nói:
- Thôi được. Cứ coi như Tử Vy có trong cung này đi, nhưng có thế nào thì
cô ta chỉ là một cung nữ bình thường. Nếu bây giờ thiếp muốn cái cô cung
nữ đó của cát cát ở bên cạnh hầu hạ thiếp, thì điều đó có được không ạ?
Lời của Hoàng hậu làm vua Càn Long nổi giận:
- Làm một Hoàng hậu mà khanh có thể nói năng tùy tiện vậy được ư? Làm
việc không nghĩ đến tư cách thật đáng trách.
Lời phê bình làm Hoàng hậu tái mặt, bà ngỡ ngàng nhìn nhà vua:
- Bẩm Hoàng thượng! Không lẽ địa vị hiện nay của thiếp chẳng hơn một
cung nữ ư? Sao Hoàng thượng lại dùng những lời lẽ như vậy với thiếp?
Vua Càn Long không còn bình tĩnh được nữa, sử dụng ngay câu nói của
Tiểu Yến Tử.
- Cung nữ cũng là con người, cũng có mẹ cha, chứ nào phải con vật. Cái
danh xưng “Hoàng hậu" có nghĩa là “Mẫu nghi thiên hạ" Vậy thì trẫm hỏi
“Mẫu nghi" của khanh nó ở đâu? Khanh đọc sách chẳng thấy câu “Già phải
nghĩ đến cái già của người khác. Trẻ phải nghĩ đến cái tuổi trẻ của người".
Nếu khanh không giữ được cái tư cách “Quốc mẫu" thì cái vị trí Hoàng hậu
này tốt hơn nên nhường lại cho người khác đi!
Hoàng hậu nghe vua phán, cảm thấy choáng váng, lui ra sau không biết
phải nói gì nữa.
Vua Càn Long lớn tiếng:
- Còn chần chờ gì mà không thả Tử Vy đi!
Hoàng hậu vẫn cương quyết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.