HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 335

đang gặp rắc rối. Tôi là tiểu đệ, tôi không xả thân ra cứu huynh ấy thì sao?
Tiểu Yến Tử trước đó đã phỗng tay trên cha của Tử Vy. Bây giờ để cho cô
ấy cướp luôn người yêu của Tử Vy nữa à?
Nhĩ Khang nghĩ tới nghĩ lui, rồi gật gù:
- Hay, hay lắm! Vậy cũng được! Như vậy cũng tốt, ngươi hãy nói với vua
đi, gả Tiểu Yến Tử cho ngươi thì cô ấy và Tử Vy sau này cũng ở chung
trong nhà ta, họ sẽ vẫn là tỉ muội nhau. Rất hay, Tiểu Yến Tử chắc chắn
thích cách sắp xếp này lắm. Chẳng có cách nào tuyệt như vậy. Ta hết sức
cảm ơn cách tính của ngươi!
Vĩnh Kỳ đứng một bên, giậm chân:
- Các ngươi tính với toán. Hay thế nào mà hay? Tại sao quên cả sự hiện
diện của tôi đây chứ?
Nhĩ Thái quay lên nhìn Vĩnh Kỳ, chợt hiểu ra:
- À! Ngũ A Ca... thì ra Ngũ A Ca cũng có tình ý gì ở đây ư?
Nhĩ Khang tròn mắt kinh ngạc:
- Không được! Ngũ A Ca tính vậy không được, đừng quên Tiểu Yến Tử là
muội muội của huynh nhé?
Vĩnh Kỳ bực bội nói:
- Nhưng bấy lâu nay. Việc làm của mấy người là để làm sáng tỏ sự thật. Trả
lại vị trí chính xác của mỗi người? Khi mọi việc đã sáng tỏ, thì Tiểu Yến
Tử đâu còn là muội muội của tôi nữa? Giữa tôi và cô ấy chẳng hề có một
chút quan hệ huyết thống nào cả. Cũng bởi vì biết trước cái chuyện này,
nên tôi mới không hạn chế cái tình cảm của tôi đó chứ?
Nhĩ Thái thất vọng, nhưng nói:
- Như vầy thì sẽ có rắc rối đấy!
Vĩnh Kỳ hỏi:
- Rắc rối gì?
Nhĩ Thái thẳng thắn:
- Trừ trường hợp huynh lấy quyền của một hoàng tử bắt tôi không được yêu
Tiểu Yến Tử, bằng không giữa hai ta sẽ có một sự đấu tranh sòng phẳng. Ai
mạnh người đó thắng trong cuộc chiến này, được không?
Vĩnh Kỳ nghe vậy, tái mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.