HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 358

được trái cầu là cho gọi vào làm lễ thành hôn ngay thôi...
Nhĩ Khang buột miệng:
- Chọn chồng như vậy không phải là quá mạo hiểm hay sao?
Một người đứng cạnh làm ra vẻ hiểu biết:
- Không làm vậy thì làm sao? Tiểu thư đó đã hai mươi hai tuổi rồi mà vẫn
chưa cho nơi chốn. Phần vì nhà họ Đỗ quá giàu, phần vì Đỗ Tiểu Thư quá
đẹp, nơi nào đến cầu hôn cũng bị chê bai, khiến không còn ai dám tới cầu
hôn nữa, Đỗ lão gia không thể cứ chờ đợi mãi như vậy cho nên mới phải
dùng đến cách này, đem chuyện hôn nhân của Đỗ tiểu thư giao phó cho
Ông Trời mà thôi.
Trong lúc đám đông bàn tán ồn ào thì Đỗ tiểu thư đã ra tới bao lơn trên cao,
có hai a hoàn dìu hai bên. Đám đông ngửa cổ lên coi, tiếp tục reo hò, chỉ
trỏ, bàn tán ồn ào. Đỗ tiểu thư mặc bộ đồ đỏ thắm rất đẹp, hai a hoàn mặc
đồ xanh.
Đám đông chợt im lặng. Nhà vua cũng nhu mọi người đều chăm chú nhì
ngắm dung nhan của Đỗ tiểu thư, ai cũng phải nhìn nhận nàng có nhan sắc
hoa nhường nguyệt thẹn, cá lặn nhạn sa (Nguyên văn: Bế nguyệt tu hoa,
trầm ngư lạc nhạn).
Im lặng nhìn ngắm một hồi, đám đông lại ồn ào lên. Đám thanh niên đua
nhau la lớn:
- Đỗ tiểu thư!...
- Đỗ cô nương!...
- Đỗ mỹ nhân!...
-... Nhớ gieo trái cầu qua bên này nghe!...
Tử Vy vẫn nhìn không chớp mắt, rồi kinh ngạc kêu lên:
- Quả là xinh đẹp tuyệt trần!
Nhĩ Khang tiếp lời ngay:
- Nhưng không đẹp bằng một người khác!
Vĩnh Kỳ cũng phụ họa:
- Đúng! Không đẹp bằng "người đó"!
Nhà vua và Đại học sĩ Phúc Luân đều ngạc nhiên, quay nhìn ba chàng
thanh niên, không hiểu họ nói "người nào".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.