HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 361

tới nói lớn:
- Sao lại không tính? Không phải chính miệng ông đã nói rằng bất luận là
ai, miễn chưa có vợ và trong hạn tuổi là được hay sao?
Rồi nàng quay qua hỏi chàng thanh niên nghèo khổ họ Tề.
- Anh có vợ ở nhà không? Bao nhiêu tuổi?
Tề Chí Cao bối rối:
- Tôi... tôi chưa có vợ, năm nay hai mươi... Nhưng mà người ta đã khinh
khi tôi, thì... thôi đi!...
Rồi chàng thanh niên đưa trái cầu cho Đỗ viên ngoại, cúi đầu lễ phép:
- Tôi chỉ là con nhà nghèo khổ, cơm ăn áo mặc còn chưa đủ, làm sao nói
chuyện lấy vợ? Xin hoàn lại trái cầu này. Thật tình không dám trèo cao!
Đỗ viên ngoại cầm lấy trái cầu định bỏ đi, nhưng Tiểu Yến Tử đã tức giận
bước tới chặn lại, nói lớn:
- Sao lại có chuyện "không tính" như vậy được? Người ta chưa có vợ, lại
trong hạn tuổi, hoàn toàn phù hợp với các điều kiện đặt ra, sao ông không
chịu nhìn nhận? Liệu con gái ông sẽ phải gieo cầu mấy lần, hứa gả cho mấy
người đàn ông đây?
Đỗ viên ngoại cũng tức giận, lớn tiếng lại:
- Ngươi là đứa con gái ở đâu tới mà xen vô chuyện này? Ngươi không nể
sợ ta hay sao?
Tiểu Yến Tử trợn mắt:
- Tôi việc gì phải sợ ông? Ông là kẻ khinh người, đã đặt ra điều kiện rồi lại
lật lọng. Rõ ràng ông đa phạm tội... tội...
Rồi nàng đưa mắt nhìn nhà vua, hét lớn:
-... Tội khi quân? Biết chưa?
Đỗ viên ngoại càng tức giận, ông ta tái mặt, lắp bắp:
- Cái gì?... Tội... tội khi quân? Làm gì... làm gì có vua chúa nào ở đây? Ta
thích cho con gái ta gieo cầu mấy lần là quyền của ta!
Thấy đôi bên cứ lớn tiếng qua lại như vậy, nhà vua không nhịn được nữa,
bước tới nói lớn, giọng như chuông vang:
- Không được cãi cọ nữa! Nghe ta nói đây!
Đám tùy tùng không ai bảo ai, cùng bước tới chặn đường Đỗ viên ngoại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.