HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 364

là trời đã chọn người cho ta mà ta lại chẳng biết. Ta chắc chắn là một ngày
nào đó rồi con sẽ có một tương lai huy hoàng!
Chàng trai họ Tề càng nghe càng ngơ ngác như người từ cung trăng rơi
xuống, trong lúc lão họ Đỗ quay qua nói với những người xung quanh:
- Kính thưa quý vị hương thân. Gia đình chúng tôi đã chọn được hiền tế, sẽ
cử hành lễ cưới ngay, mời các vị ở lại uống với chúng tôi một ly rượu
mừng nhé!
Đám đông nghe vậy vỗ tay hoan hô!

o0o

Tối hôm ấy, đoàn di hành của vua dừng chân tại một khách điếm nhỏ.
Tiểu Yến Tử đến giếng lấy nước, vừa mới vào đến sân đã bị ai đó bịt mắt
lôi vào đình nhỏ, nhìn kỹ thì ra là Vĩnh Kỳ. Tiểu Yến Tử chưa kịp phản
ứng, thì đã thấy Vĩnh Kỳ trừng mắt.
- Này Tiểu Yến Tử, tôi hỏi cô, ban sáng tại sao cô cứ ném quả gieo cầu về
phía tôi mãi thế? Cô làm vậy là có ý gì?
Tiểu Yến Tử hồn nhiên:
- Tất cả chỉ là hảo ý. Không cảm ơn thì thôi sao lại trách? Huynh không
thấy cô ta đẹp ư? Cưới làm vợ là xứng chán!
- Thế cô không biết là chuyện hôn nhân của tôi nào có phải là do tôi chọn,
mà phải thánh thượng chỉ hôn?
- Thì cũng đâu có sao đâu? Nếu huynh mà được quả gieo cầu thì chẳng lẽ
Hoàng thượng từ chối kết hợp cho hai người? Người Hoàng thượng chỉ hôn
đương nhiên là sẽ là chánh thất, còn cô tiểu thư kia huynh kết làm phòng
nhì, cũng được mà? Lão họ Đỗ kia khi mà biết rõ thân phận của huynh, thì
để con gái lão kết làm vợ thứ ba, thứ tư cũng sẵn lòng thôi!
Vĩnh Kỳ nghe Tiểu Yến Tử nói, đỏ cả mặt chàng có vẻ không vui, nói:
- Tại sao cô cứ sốt sắng giúp đỡ tôi như vậy? Cô ghét tôi lắm phải không?
Có nghĩa là hiện trong tim cô, đã có hình bóng một ai rồi chứ gì? Cô phải
biết, tôi cũng đã yêu người rồi chứ?
Tiểu Yến Tử nghe nói giật mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.