HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 394

Vua không hiểu ý Tử Vy nói gì, bực dọc:
- Đừng nói chuyện chết chóc gì ở đây cả, chẳng có ai phải chết đâu.
Tử Vy rất đau nhưng vẫn nói:
- Thật ra thì chúng con nào có cố tình. Xin Hoàng thượng hãy tha mạng cho
Tiểu Yến Tử.
Vua Càn Long vẫn không hiểu, vua chỉ nghĩ là Tử Vy vì mất máu quá nhiều
nên mê sảng, vội nói:
- Tử Vy, ngươi cố chịu đựng một chút, thái y cũng sắp đến nơi rồi.
Ngay lúc đó Nhĩ Khang với cánh tay ướt đẫm máu cùng thái y cũng vừa
đến nơi.
- Thái y đến rồi! Thái y đến rồi!
Nhĩ Khang vừa đến nơi, thấy Tử Vy nằm trong lòng vua với lưỡi dao còn
lút sâu trong lồng ngực. Mắt đã tối sầm, chàng kêu lên:
- Trời ơi!
Hồ thái y thấy cảnh cũng giật mình, vội nói với vua:
- Xin Hoàng thượng hãy đặt Tử Vy xuống để thần xem bệnh!
Ngạc Mẫn thì cởi áo ngoài ra lót dưới đất. Tử Vy được đặt nằm lên. Hồ thái
y bắt mạch xem xét vết thương rất cẩn thận. Lúc bấy giờ cuộc chiến đã đến
hồi kết thúc, đám chống đối cự không lại lớp bị thương lớp chết nằm la liệt.
Đội quân tiếp viện của huyện Kỳ Châu nghe tin cũng đã kéo đến, bắt thích
khách.
Tiểu Yến Tử lúc đó, cũng đã về đến nghe Tử Vy bị thương nặng tái cả mặt,
vội chạy bay đến bên Tử Vy nghẹn giọng:
- Tử Vy, chuyện xảy ra như thế nào vậy? Tại sao lại trọng thương thế này?
Tôi phải làm gì đây?
Tử Vy trông thấy Tiểu Yến Tử, vội dặn dò:
- Yến Tử, hãy ở lại mà lo cho Kim Tỏa nhé.
Tiểu Yến Tử nghe vậy khóc như mưa:
- Sao lại nói vậy? Chẳng có chuyện gì đâu, hãy can đảm lên. Tử Vy... rồi sẽ
chẳng có việc gì đâu.
Đám đông thấy cuộc đánh nhau đã tan, bây giờ hiếu kỳ quay lại, Bác Hằng
bẩm báo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.