HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 397

thương.
- Để tôi làm chuyện đó!
Vua cũng bước tới:
- Để trẫm lo.
Và cúi xuống nói với Tử Vy:
- Trẫm sẽ giữ cho, đừng sợ, bởi vì trẫm là mệnh thiên tử, chắc chắn là sẽ
giúp sức được cho ngươi và ngươi... ngươi phải sống vì trẫm. Biết không?
Tử Vy yếu ớt gật đầu, lòng hiểu khi ngọn dao được rút ra, có thể mạng sống
của mình không còn, nên đưa mắt nhìn hết mọi người một cách bịn rịn, như
có nhiều điều muốn nói. Hồ thái y hơi bất an:
- Bẩm Hoàng thượng, lúc thần rút dao ra, e rằng máu me sẽ tràn đầy nơi
đây. Mà ở đây đông người quá e không tiện.
- Chuyện cứu người là quan trọng, ngươi chẳng nên e dè gì cả.
Và quay qua đám đông:
- Thôi thì các ngươi hãy rút lui ra hết bên ngoài, kể cả Tiểu Yến Tử.
Tiểu Yến Tử phản kháng:
- Không, con không đi đâu cả. Con phải ở bên cạnh Tử Vy trong lúc này!
Sống chết có nhau!
Nhĩ Khang thì đứng mở trừng đôi mắt nhìn Tử Vy, như sợ cái giây phút
vĩnh viễn chia tay sắp đến. Vĩnh Kỳ thấy vậy nói:
- Hoàng A Ma, nếu không có gì trở ngại, hãy để bọn con đứng đây chứng
kiến cảnh rút đao ra khỏi ngực Tử Vy. Dù gì, những ngày qua chúng con và
Tử Vy cũng đã như người chung một nhà, nếu không thấy cô ấy bình an,
chúng con khó mà rời khỏi đây được. Vả lại chúng con còn phải ở lại đây
để động viên cô ấy nữa chứ?
Vua đã quá rối rắm nên không biết làm sao hơn, chỉ yên lặng: Thái y đặt
tay lên cán dao, nhìn Tử Vy nói:
- Tử Vy, giờ này tôi bắt đầu rút dao đây. Chắc chắn là sẽ làm cô đau lắm.
Nhưng không còn cách nào khác. Cô gắng mà chịu đựng nhé!
Tử Vy gật đầu, đưa mắt nhìn sang vua, nói:
- Khoan! Hãy chờ một chút!
Vua thấy Tử Vy nói và nhìn mình với ánh mắt thiết tha cũng xúc động vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.