HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 405

“Hoàng thượng" dành cho thứ dân, trẫm thấy Tử Vy như một bí mật, một
kho tàng mà càng ngày càng khám phá được nhiều điều mới mẻ.
Kỷ Hiểu Phong góp ý:
- Thần thấy thì đàn bà đẹp thường giống như một quyển sách dùng kỳ thú,
càng đọc càng thấy nhiều điều hay.
Vua hứng thú gật gù:
- Điều khanh nói rất ý nghĩa. Đúng, Tử Vy đúng là một quyển sách, nhiều
lúc trẫm muốn lật ngay trang cuối để biết kết quả câu chuyện, nhưng rồi lại
ngại, làm thế thì bao nhiêu tinh hoa trong đó bị bỏ qua, thế là đành cố gắng
nhẫn nhục, chậm rãi thưởng thức.
Tử Vy ở Đinh phủ tịnh dưỡng nửa tháng, nhờ tuổi trẻ nên hồi phục khá
nhanh, giờ đã có thể hoạt động bình thường. Còn vua Càn Long sau khi bị
thích khách, không còn thấy hứng thú tiếp tục cuộc “Cải trang di hành"
nữa. Rất muốn quay về Bắc Kinh, nhưng còn do dự, vì ngại chuyện đường
xa cực nhọc, tổn hại đến sức khỏe của Tử Vy.
Hôm ấy, Tiểu Yến Tử và hai a đầu cùng đưa Tử Vy ra vườn hoa hóng mát.
Nhĩ Khang, Nhĩ Thái và Vĩnh Kỳ thấy vậy cũng tham gia.
- Tử Vy, sao dám ra ngoài vậy? Có xin phép thái y chưa? Coi chừng gió
mái đấy.
Tử Vy nghe vậy đang ngồi vụt đứng dậy quay người một vòng, để mọi
người thấy mình đã bình thường.
- Đấy các người thấy chưa. Tôi còn chạy nhảy được nữa. Chẳng qua vì
Hoàng thượng lo lắng quá, nên thái y mới cấm cản đủ thứ. Còn các vị, xin
đừng xem tôi như bệnh nhân nữa được không? Vì tôi mà cả đoàn phải dừng
chân lại đâ khá lâu, điều đó làm tôi vô cùng áy náy.
Nhĩ Khang vội nói.
- Được, được rồi! Chúng tôi tin cô, nhưng cô đừng nhảy, đừng chạy gì cả.
Có gì khổ cả lũ.
Lúc đó nơi sân vườn, có mấy đứa bé trong dinh phủ đang chơi trò đá cầu,
chúng vừa đá vừa đếm.
- Năm... sáu... bảy... tám...
Quả cầu bay bổng lên cao rồi rơi xuống, chưa chạm đấy lại vụt lên cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.