HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 471

mình. Chúng con đã nạp mình. Bây giờ chỉ còn chờ sự khoan dung của
Hoàng thượng thôi. Con nghĩ là Hoàng thượng sẽ không giết...
Vua Càn Long nhìn vào mắt đầy lệ của Tử Vy, chợt thấy mình như một kẻ
tự kỷ, vô tình, bạc bẽo. Và tự ái cũng xẹp xuống. Tiểu Yến Tử thì nghĩ là
mình chắc chắn phải chết chém, nên bất chấp tất cả nói:
- Bẩm Hoàng A Ma! Ngay chính con, Hoàng A Ma cũng nào có thừa nhận.
Hoàng A Ma chỉ hạ chỉ cho thiên hạ biết con chỉ là "nghĩa nữ" thôi. Mà nếu
chỉ là "con nuôi" thì đương nhiên không phải là cát cát thật. Vậy thì nói con
là giả danh cát cát. Điều đó đâu đúng? Hoàn toàn không đúng!
Vua chỉ chưa biết trả lời Tiểu Yến Tử sao, thì Bác Hằng đã lôi tên Lương
đại nhân vào, trên người hắn còn đầy vết băng bó.
Lương đại nhân vừa trông thấy vua, đã vội vã quỳ xuống:
- Hoàng thượng, xin khai ân... tha mạng.
Vua vừa thấy hắn đã nổi cơn thịnh nộ quát:
- Ai cho phép các ngươi tra tấn Tiểu Yến Tử? Nói?
- Dạ... dạ... là Hoàng thượng ạ.
- Cái gì mà Hoàng thượng? Ta ra lệnh cho ngươi từ bao giờ?
- Dạ... dạ... mật lệnh trong cung... Bắt bọn họ phải ký nhận tội... Và sau khi
nhận tội thì...
- Thì thế nào?
- Dạ giết ngay không cần báo!
- Thế lệnh của ai? Mật chỉ ở đâu?
- Dạ... dạ... chỉ nói miệng.
- Nói miệng à? Ai truyền miệng cho ngươi?
- Dạ... hạ thần không dám nói... không dám nói... của một thái giám.
Vua Càn Long giận dữ, quay qua:
- Bác Hằng đâu, đem cái tay Lương Đình Quế này ra chém ngay.
Lương Đình Quế kêu lên như bị chọc tiết.
- Không có chứng cớ, sao lại giết tôi? Hoàng thượng xin hãy khai ân.
Lúc đó Kỷ Hiểu Phong bước vào, lấy ra ba tờ khẩu cung đã viết sẵn, đưa
cho vua:
- Bẩm Hoàng thượng, đây là những thứ thần tịch thu được khi khám Tông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.