HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 480

tí là bắt người vào Tông Nhân Phủ!
Hoàng hậu nghe nói tái mặt, Dung ma ma thì run rẩy, bà ta nắm lấy chéo áo
của Hoàng hậu nói:
- Hoàng hậu! Xin đừng đôi co với Hoàng thượng nữa, hai mươi năm tình
nghĩa vợ chồng, trăm năm cùng chung chăn gối. Đó là phúc phần. Hãy cố
nhịn nhục mà hưởng, rắc rối chỉ thiệt thôi!
Rồi quỳ xuống trước mặt vua, bà vừa khóc vừa nói:
- Bẩm Hoàng thượng! Xin Hoàng thượng hiểu cho. Cá tính của nương
nương là vậy. Hoàng thượng hẳn đã biết nhưng Hoàng hậu là người tốt, lúc
nào cũng chỉ nghĩ đến sự an nguy của Hoàng thượng mới hành động như
vậy thôi.
Vua khoát tay lạnh lùng:
- Những điều này, trẫm đã nghe nói nhàm tai rồi. Vì vậy ta quyết định
Hoàng hậu! Ngày mai khanh phải đến Tông Nhân Phủ!
- Thần thiếp phạm tội gì?
- Phạm tội gì ư? Bảo thái giám giả thánh chỉ, mật lệnh cho Lương Đình
Quế tra khảo hai cát cát, một a đầu, lại còn cấu kết mưu hại Lệnh Phi,
Phước Luân... Bao nhiêu thứ đó còn chưa đủ ư? Còn chờ gì nữa?
Hoàng hậu nghe vua kết tội giật mình, chối:
- Thần thiếp nào có hạ lệnh cho Lương Đình Quế tra khảo bọn họ, chỉ
truyền miệng là phải kết thúc trọng án nhanh, thế thôi, còn tất cả là tại
Lương Đình Quế tự ý hành động cả.
Vua lạnh lùng:
- Tiếc là bây giờ hắn đã chết nên chẳng còn ai đối chứng!
Hoàng hậu thấy thái độ của vua, biết là "ân đã đoạn và tình đã dứt" Rồi
nghĩ đến cảnh tối tăm ngục tù ở Tông Nhân Phủ. Vào đó là coi như đã vào
lãnh cung, nên chống trả quyết liệt.
- Cứ cho rằng đó là lời truyền miệng của thiếp. Nhưng việc làm đó thiếp
cũng chỉ vì Hoàng thượng trừ hại mà thôi.
Lời của Hoàng hậu càng khiến vua giận dữ:
- Đến nước này mà khanh còn nói như vậy ư? Vậy là hết thuốc chữa rồi,
không phạt khanh là không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.