HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 71

gì?
Tiểu Yến Tử lại căng thẳng:
- Dạ... Đêm vắng... Đêm vắng... Lúc đêm vắng không người thì mẹ tôi đã
chết mất tiêu rồi. Còn gì mà trối?
Và Tiểu Yến Tử ngước lên nhìn vua Càn Long cầu cứu:
- Hoàng A Ma... Con có thể không nói chuyện lúc mẹ con gần chết được
không? Con con...
Thật ra thì Tiểu Yến Tử làm sao biết được lúc gần chết, mẹ của Tử Vy nói
gì? Lệnh Phi nhìn Tiểu Yến Tử rồi nhìn vua Càn Long cầu cứu:
- Hoàng thượng, thiếp tự hỏi là những điều đó có tàn nhẫn lắm không?
Hoàng thượng hãy xem Tiểu Yến Tử sắp khóc rồi kìa. Hỏi chuyện đau
buồn là khơi lại vết thương. Cô bé mới mười tám tuổi, đã gặp biết bao thử
thách gian truân, rồi chỉ vì muốn gặp cha, suýt phải đổi mạng sống của
mình. Bây giờ có phải là chúng ta đã làm cho nó buồn một lần nữa, khổ lần
nữa không?
Vua Càn Long đang bứt rứt, nghe Lệnh Phi giải trình như vậy, bực dọc lớn
tiếng:
- Thôi! Thôi! Tiểu Yến Tử! Không cần nói gì nữa. Trẫm đã tin con! Trẫm
biết con đích thực là con gái của trẫm! Không có gì nghi ngờ! Từ đây về
sau chẳng ai có quyền hạch hỏi nó nữa. Tiểu Yến Tử là đứa con gái mất đi
lại quay về nên được phong là Hoàn Châu Cát Cát!
Và quay sang Lệnh Phi, vua Càn Long nói:
- Lệnh Phi!
- Dạ có thiếp!
- Nàng có bổn phận dạy dỗ cho Hoàn Châu Cát Cát.
- Dạ, thiếp xin phụng mệnh và xin hứa với bệ hạ, trong vòng mười ngày bệ
hạ sẽ có một cát cát đầy đủ phong cách.
Lệnh Phi nương nương nói một cách tự tin, trong khi Hoàng Hậu trừng mắt
nhìn Lệnh Phi, mối nghi ngờ của bà đối với Tiểu Yến Tử chưa hết. Mà
càng hỏi thì cái sự nghi ngờ đó càng tăng. Nhưng ở đây, sự bao che của vua
Càn Long rồi sự chen vào của Lệnh Phi nữa, khiến bà không làm gì được.
Tiểu Yến Tử biết mình đã vượt qua ải, nó nhướng mắt kiêu hãnh nhìn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.