HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 82

- Thưa cha, chuyện này lạ lắm, con thấy là chúng ta nên đưa cô gái này về
nhà mình, rồi từ từ hỏi việc thì hơn.
Đại học sĩ Phước Luân gật đầu.
Trong khi phía trước, vua Càn Long với tâm trạng phấn khởi, tiếp tục vẫy
chào quần chúng nghênh đón, không hề biết chuyện gì xảy ra đằng sau.
Ông nào hay là có một núm ruột mình, gian khổ đi tìm mình lại bị bọn thị
vệ đánh bán sống bán chết nằm đó.
Tiểu Yến Tử cũng vậy, ngất ngây trên cả vinh quang, đón nhận sự tung hô
của dân đen bên đường với biết bao hí hửng. Tiểu Yến Tử hình như cũng
nghe ai đó gọi đúng tên mình: " Phải Tử Vy chăng?". Nhưng rồi nhìn ra
đám đông lúc nhúc. Lại chẳng thấy ai cả. Đâm ra nghi ngờ đó chẳng qua
mình bị tự kỷ ám thị nên nghe nhầm thôi! Chắc chẳng có gì đâu! Tiểu Yến
Tử tự nhủ. Vả lại ta chỉ làm cát cát tạm thời thôi, rồi từ từ khi thuận lợi ta
sẽ trả lại chức cát cát cho ngươi mà. Có gì đâu, Tử Vy ạ! Ta hứa đấy! Hứa
đấy!
Tiểu Yến Tử lẩm bẩm và thấy lòng thanh thản như cũ.
Đám đông đứng hai bên đường, vẫn tiếp tục tung hô:
- Cung chúc Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế! Chúc Hoàn Châu Cát cát
vạn tuế!

o0o

Được đưa về Phủ học sĩ. Tử Vy chẳng làm sao ngờ được Phủ học sĩ lại là
một nơi ấm cúng thân thiện đến thế.
Bà Phước Tấn, vợ của Phước Luân là một người đàn bà đôn hậu. Nhìn thấy
cô gái bị thương tích, được mang về nhà, bà chẳng cần hỏi han gì cả, lập
tức ra tay, đích thân thay áo cho cô gái rồi ra lệnh cho bọn a đầu, mang
khăn mang nước, kêu bọn thị vệ mời đại phu đến.
Và chỉ mấy tiếng đồng hồ sau Tử Vy đã được chăm sóc chu đáo. Nằm trên
giường, tuy đã tỉnh, nhưng tinh thần Vy lại hoàn toàn suy sụp, nên trông rất
tội.
Bà Phước Tấn nhìn Tử Vy, cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.