HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 53

Sở Hiểu Phong thụ sủng nhược kinh

[3]

, vội đưa túi khoai tây cho

Cung Nghị: “Có qua có lại, khoai tây cho anh này.”

[3. Được cưng chiều mà ngạc nhiên, kinh hãi.]

“Được.” Cung Nghị nhận lấy, khách sáo nói: “Cám ơn.”

Sở Hiểu Phong cũng rất khách khí, lắc lắc túi cá trong tay: “Em cũng

phải cảm ơn anh.”

Cung Nghị nghiêm túc nói: “Không cần khách sáo.”

“Vâng.”

“Ừ.”

Hai người trở về nhà, không ai nói lời nào, chỉ im lặng bước đi. Tới

trước cửa, chào tạm biệt xong, Sở Hiểu Phong thẫn thờ nhìn theo bóng
Cung Nghị, một cảm giác ngọt ngào len vào tận đáy lòng. Đứng ngơ ngác
một hồi, Sở Hiểu Phong hớn hở bước vào nhà.

Nghe tiếng cậu ta gọi, Vệ Đinh chạy từ bếp ra, khua tay nói: [Mau

đưa khoai tây đây, thịt bò sắp nhừ luôn rồi.]

Sở Hiểu Phong lượn vài vòng trong phòng, cười khúc kha khúc khích

rồi đưa túi thức ăn.

Vệ Đinh đón lấy, vừa mở ra liền đen mặt: [Anh điên à?! Em kêu anh

mua khoai tây, anh mua cá về làm gì?]

Sở Hiểu Phong vẫn còn đắm chìm trong hạnh phúc, vừa nhảy vừa

nói: “Anh mua khoai tây mà, hai đồng rưỡi một cân, anh mua hai cân.”

Vệ Đinh dụi mắt, nhìn lại thứ trong tay, vẫn là cá mà. Rồi ngẩng đầu

nhìn Cầu Cầu khuôn mặt đang ngời ngời, trong lòng đầy thương cảm. Tên
ngốc này tới cả khoai tây và cá cũng không phân biệt được…

Cơm tối xong, Vệ Đinh xách vài lẵng hoa ra chợ đêm bày bán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.