đó.Các vị phi tần đều kéo đến An Gia cung rồi,Minh Xuân tỉ tỉ muốn em
nhanh chạy đến đây báo tin cho người đó,hoàng thượng cũng dừng lại công
việc đề đến xem qua .Nương nương...người có...chúng ta có nên đến
không..."-Quế Chi đột ngột mở cửa bước vào ngắt lời Phó tể tướng,dáng vẻ
gấp gáp.An Nguyệt nghe thế liền đứng dậy chào biệt Phó Đình Xuyên,chạy
theo Quế Chi:
"Tại sao lại không?Chuyện hệ trọng như vậy phải cho ta biết sớm hơn
một chút chứ!.Phó tể tướng,xin thứ lỗi,ta không thể ở đây tiếp chuyện ngài
được rồi,việc đó ngài nhớ hồi âm cho ta đó.Mau mau ...không được chậm
trễ,trưởng công chúa có mặt ở đó chứ?Chúng ta tạt ngang Như Nguyệt các
một chút,ta phải lấy chút đồ,gọi luôn Minh Xuân theo..."-An Nguyệt liên
tục ra lệnh,chuyện này cô đã chờ đợi rất lâu rồi,làm sao có thể không gấp
chứ?Cô tiện tay cầm theo quyển sách mà bước ra khỏi Ngự thư phòng,để lại
Phó tể tướng gục đầu trên mặt bàn.
"An Nguyệt,muội tới rồi à...Ta còn tưởng muội không đi,muốn cho
người đi tìm muội đây...Mau mau vào xem một chút đi,ta cảm thấy rất có
vấn đề ở đây"-Trưởng công chúa đứng chờ cô trước cửa An Gia cung,đi qua
đi lại một cách lo lắng,vừa nhìn thấy An Nguyệt vội chạy tới đẩy vào bên
trong.Nàng ghé tai cô nói nhỏ một chút,An Nguyệt thắc mắc hỏi:
"Tại sao lại có vấn đề?Không phải là Giang hiền nghi đang mang thai
sao?Hay là chuyện gì khác?"-Vấn đề này ở đâu ra?Không phải cô và nàng
đã cùng nhau bàn qua rồi hay sao?Bây giờ nàng nói vậy là có ý gì đây?
"Đó mới chính là chuyện khả nghi đấy...Ta sẽ giải thích qua sau,ở đây
không tiện.Bây giờ muội nhanh nhanh vào bên trong cùng ta,nhớ kiếm đại
một cái kế nào đó để xin phép bắt mạch tượng Giang hiền nghi.Nếu như
phát hiện điều gì lạ phải nói ngay cho ta biết"-Trưởng công chúa trả
lời,nhắc nhở cô rồi cả hai cùng đi vào bên trong.