tới.có ý định giật khăn che mặt của cô nhưng An Nguyệt đã nhanh trí lùi về
sau,nghe một tên nói:
"An tiểu thư,hôm nay nàng cũng đừng mong thoát khỏi tay bọn
ta.Chúng ta phải làm mọi cách để nhìn thấy dung mạo của nàng,mau ngoan
ngoãn đi.Nếu không đừng trách bọn ta vô tình"
"Với bọn các ngươi mà lại dám đến đây muốn ép buộc ta sao?Ta vẫn cứ
đứng yên đây đó.Dung mạo của ta không đáng để nhìn thấy , tốt nhất là các
người nên quay về đi cho ta làm việc...giữa ban ngày ban mặt lại ngang
nhiên đùa bỡn con gái nhà lành."-An Nguyệt lên tiếng đáp lại không chút e
sợ,bọn chúng mà dám tiến đến thì biết tay với cô!
"Ha ha ...được lắm được lắm.Lúc đó cũng đừng mong bọn ta tha cho
nàng...người đâu...xông lên phá nát cái y quán này cho ta"
Bọn gia nhân nghe xong thì xông lên trước,An Nguyệt nhíu mày rút lọ
nhỏ trong túi ra chuẩn bị quăng đi thì bất chợt không còn nhìn thấy được ai
nữa.Bọn gia nhân kia đều đã đầu lìa khỏi cổ từ lúc nào,trên nền đá bây giờ
là những xác chết chảy đầy máu.Những người đứng phía ngoài đều sợ hãi
không nói được lời nào,người chạy người ngất tại chỗ.An Nguyệt cũng bị
làm hoảng hốt liền lùi lại phía sau,bỗng nhiên thân thể cứng ngắt bị một
vòng tay rắn như thép ép mạnh vào trong ngực,bay vút lên cao rời khỏi chỗ
đó.Cô vô cùng lo sợ,lại phát hiện mình đã bị điểm huyệt đạo, đành bất lực
chịu trận theo hắn đi mất.
"Này,ngươi là ai?Mau buông ta ra đi...ngươi muốn đưa ta đi đâu?A..."-
An Nguyệt hét to lên nhưng lại bị một lực tác động vào phía sau gáy,lập tức
ngất đi không còn biết gì nữa.
Lúc cô tỉnh lại thì phát hiện mình ở một nơi vô cùng xa lạ,khắp nơi đều
bị canh giữ cẩn mật.Lúc cô còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một