HOÀNG ĐÌNH - Trang 1405

từng nói nếu Trần Cảnh có thể sống sót, về sau nhìn thấy hắn nàng cũng
phải tránh lui. Thế nhưng chuyện này không thể xuất hiện trong thời gian
ngắn trước mắt được. Ít nhất nàng thầm nghĩ không phải ngày một ngày hai
mà Trần Cảnh có thể phá tan được thần cấm trong sắc phù Thiên đình, vượt
qua được nàng. Nàng có tự tin với thực lực của mình.

Nhưng khi Trần Cảnh vừa hiện thân trong thành Bá Lăng, nàng cảm thấy

rất kinh ngạc. Bởi vì lúc đó trên người Trần Cảnh có một tầng mờ ảo khiến
nàng không còn nhìn rõ được, tựa như nhìn hoa trong gương, trăng trong
nước. Nếu nói lúc đó đã đủ khiến nàng kinh ngạc, thì biến hóa lúc này của
Trần Cảnh càng khiến nàng khiếp sợ. Cảnh tượng mà thần phù trên đỉnh
đầu tượng thần hiện ra có những biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nàng nhìn thấy được trong sắc phù trên đỉnh đầu Trần Cảnh là một con

sông rộng lớn cuồn cuộn chảy siết như một con rồng bạc. Trung tâm của
con sông lại có một đám sương mù tản rộng mông lung. Trong đám sương
trắng như hơi nước đó, có thôn, có trấn, có đại thành. Đại thành nguy nga
kia, chính là thành Bá Lăng.

Nàng nhìn Trần Cảnh đang hòa lẫn trong sóng nước, ngược dòng dâng

lên, thì thào tự nói:

- Trong trời đất này, được xưng tụng là thần linh đứng hàng đầu, lại có

thêm một Trần Cảnh sông Kinh Hà rồi. Thiên hạ có vô số người tu hành, lại
có thêm một người có thể bài danh ngạo nghễ thế gian nữa rồi.

Huyền Không đứng bên cạnh nàng không nói thêm gì, nhưng trong mắt

nàng này cũng đầy kinh ngạc.

Lúc này Trần Cảnh cảm giác như mình đã không còn là mình nữa, mà là

một con sông, một mảnh đất, một tòa thành, một con bươm bướm. Nước
sông dậy sóng, nhưng vào tai hắn lại như tiếng nước trôi xuôi trong buổi
đêm thanh tĩnh. Hắn cảm giác được linh khí từ bốn phương tám hướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.