HOÀNG ĐÌNH - Trang 1592

trong tay Nhan Lạc Nương.

- Vậy chúng ta nên làm sao đây?

Đệ tứ thánh Bạch Vô Nhai hỏi.

- Im lặng chờ đợi trong thời gian dài sẽ làm vài kẻ mất kiên nhẫn. Thế

gian này, người người làm thợ săn, đồng thời cũng là con mồi. Phải so xem
kẻ nào nhẫn nại hơn khi chờ đợi trước hấp dẫn như vậy.

Trương Chính Lăng chậm rãi nói:

- Chẳng qua, Phượng Kiều luôn không có tính nhẫn nại. Lần này có thể

nhịn lâu như vậy đã hiếm có rồi, có lẽ nàng không nhịn nổi mà sẽ ra tay.

Y vừa dứt lời, sau lưng Nhan Lạc Nương chợt có một mầm cây màu

hồng len qua kẽ đá mọc lên. Nháy mắt sau, cây đã cao tới một thước, rồi nở
ra một đóa hoa hồng nhỏ, xen lẫn trong sương mù trông vô cùng đẹp đẽ.
Nhìn thoáng qua, đóa hoa rất giống một con chim phượng xinh xắn.

Hoa nở trong chớp mắt, lại nhanh chóng tàn. Kế đó hai thước, lại có một

đóa hoa hồng nhỏ nở rộ lên trong đám bùn đất, đóa hoa giống hệt như đóa
này. Hoa này không chút dấu hiệu xuất hiện, nhưng cũng không dám vào
trong ánh đèn, chỉ nở rồi tàn ngay sát rìa của ánh đèn, vị trí không ngừng
biến hóa.

Hoa lại biến mất một lần nữa. Đệ tứ thánh Đông Lăng Bạch Vô Nhai đột

nhiên nói:

- Phượng Kiều không nhịn được nữa rồi.

Gã vừa nói xong, đóa hóa đỏ tươi xinh đẹp nhô lên bên dưới chân váy

của Nhan Lạc Nương, trên cánh hoa chợt hiện lên một mặt người nho nhỏ.
Mặt người tươi cười xuất hiện rồi biến mất, rồi hóa thành một người tí hon,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.