HOÀNG ĐÌNH - Trang 1669

Chưởng môn La Phù cũng không ngừng lại mà tung nhảy qua vạn dặm

không gian, trở về La Phù phía Bắc châu Lô. Nguyên thần ông ta đứng trên
nóc đại điện, ánh sáng tản ra bốn phía, áo bào trắng bồng bềnh, rực rỡ nổi
bật trong nền tuyết trắng.

Không ai nhìn rõ hỉ nộ ái ố trên gương mặt của nguyên thần kia, như thể

ông ta chưa từng rời khỏi nơi này. Thế nhưng thanh Tuyệt Tiên kiếm và
thanh Trảm Tiên kiếm bị đứt gãy trong tay đã nói rõ, ông ta vừa trải qua
một trận đại chiến.

Từ lúc chưởng môn La Phù động sát tâm cho đến khi vượt vạn dặm giết

người, tất cả diễn ra quá ngắn. Đến mức khi chưởng môn La Phù an tọa lại
lần nữa, Trần Cảnh còn chưa thốt được tiếng nào.

Hắn nghẹn lời, người khác cũng tương tự, toàn bộ yên tĩnh cả lại.

Tại con sóng đục trong lòng Trần Cảnh, hình ảnh chưởng môn La Phù

chậm rãi phai nhạt. Cuối cùng chỉ còn lại một hạt cát như vết tích chứng tỏ
ông ta đã từng xuất hiện.

Trần Cảnh không rõ người khác dùng thần thông pháp thuật gì quan sát

trận giết chóc ngắn ngủi mà kịch liệt kia. Nhưng từ khi chưởng môn La Phù
hiển lộ sát niệm, đến khi trở lại tòa cung điện băng ở La Phù, Trần Cảnh
cảm thấy chưởng môn La Phù chỉ sợ cũng đã hết sức rồi. Nguyên thần ông
ta rất mạnh mẽ, mạnh đến mức khiến Trần Cảnh cảm thấy có chút sợ hãi
trong lòng. Nhưng lúc sau này, ông ta cầm Tuyệt Tiên kiếm đã lộ ra một
chút cảm giác không còn sức lực. Trần Cảnh cảm nhận được sau một kiếm
đâm vỡ chưởng ấn Phật pháp màu vàng kim kia. Hắn tin rằng người khác
cũng nhận thấy được, thế nhưng chính hắn cũng tự nhận rằng mình không
dám đối diện với Triệu Tiên chân nhân cầm Tuyệt Tiên kiếm trong tay lúc
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.