HOÀNG ĐÌNH - Trang 1872

Dịch Chu chân nhân thở dài một hơi.

Lúc này Bạch Tuyết chân nhân mới nói:

- Chúng ta tương giao là vì tính tình hợp nhau, không đề cập đến chuyện

gì khác. Bàn luận sau lưng người khác thế này chung quy là không tốt.

- Ha ha, vẫn là tâm tư Bạch Tuyết ngươi trong sáng, vừa dạo quanh bờ

sinh tử xong vẫn còn nhớ đến những lời như vậy. Đúng vậy a, chúng ta gặp
nhau là vì phần thoải mái và tùy ý này, không nói đến lợi thì tâm vô tư, nói
chuyện với nhau mới vui sướng được.

Dịch Chu chân nhân cười nói.

***

Sau khi tách ra, Trần Cảnh vẫn để Hồng đại hiệp chở mình đi lại trong

núi, còn hắn thì ôn lại trận chiến đấu vừa rồi. Đây là thói quen của hắn, mỗi
lần chiến đấu xong, hắn đều sẽ phân tích lại lần nữa, tỉ mỉ ngộ lấy.

Tốn mất mười hai ngày để Hồng đại hiệp chở Trần Cảnh trở về Tú Xuân

loan Kinh Hà. Lần này Hồng đại hiệp đã rút ngắn được sáu ngày. Có điều
khiến hắn ngoài ý là có một người đang đứng chờ bên dòng Kinh Hà.
Người này có tóc đen xõa xuống, đôi mắt thâm sâu như đáy vực. Trần Cảnh
tới trước miếu mới phát hiện ra y.

Y chính là kẻ mang “Thần Du Tinh Không quyết” đến cho Trần Cảnh rồi

lại bỏ đi mất tăm tích – Quy Uyên. Câu đầu tiên khi y nhìn thấy Trần Cảnh,
là nói:

- Hà Bá gia, người nguyện ý nhập Đông Hải một chuyến chứ?

Trần Cảnh nghi hoặc hỏi:

- Thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.