HOÀNG ĐÌNH - Trang 1998

- Vào đi thôi, đừng để Long vương gia đợi lâu.

Sắc mặt vệ sĩ kia có chút đỏ lên, cười cười:

- Phải phải phải, Hà bá gia, mời!

Tượng thần không thay đổi sắc mặt, được Hồng đại hiệp chở vào một tòa

cung điện không biết tên. Trần Cảnh chỉ cảm thấy có một khí tức âm u lạnh
lẽo bao phủ lấy hắn, lại cảm nhận được mùi máu tươi từ trung tâm điện lan
ra.

Hồng đại hiệp ngừng lại. Bởi vì trước mắt nó chỉ là một dải ánh sáng

chuyển động đầy màu sắc, ngoài ra không còn gì nữa cả. Nó đã từng trải
qua nhiều chuyện, lập tức hiểu mình vừa rơi vào vực trận, bèn không đi nữa
mà chửi ầm lên:

- Thật sự chỉ toàn là thứ bùn nhão, đến chút thủ đoạn cũng không dám

quang minh chính đại.

Trần Cảnh nói:

- Không cần phải tức giận. Bọn họ dẫn ta tới đây, chỉ là đưa tới họa sát

thân mà thôi.

- Ha ha, quả thật là họa sát thân a.

Trong dải ánh sáng đầy màu sắc lưu chuyển, có tiếng người đáp lời.

Trần Cảnh không tranh luận với bọn họ, chỉ nói với Hồng đại hiệp:

- Ngươi cứ đi thẳng về phía trước, giết bọn họ chỉ là chuyện gió thổi lá

rụng trong chớp mắt mà thôi.

- Hung hăng càn rỡ! Cực kỳ hung hăng càn rỡ. Hôm nay sẽ cho ngươi

biết, nơi này là hải vực, là Đông Hải Long cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.