HOÀNG ĐÌNH - Trang 2353

- Đều là lỗi của ta, trên đường bởi vì gặp được một việc chậm trễ, nếu

đến sớm một chút, ba vị đạo hữu kia đã không ngộ hại.

- Cái gì, bọn họ đã ngộ hại sao?

Ngô Sĩ Kỳ kinh hãi nói.

- Đúng vậy, chịu chém đầu, thần hồn đều tán.

Trần Cảnh nói.

- Ài, là ta hại bọn họ.

Ngô Sĩ Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài.

- Tướng quân không cần tự trách. Người tu hành, sinh tử đều ở tay mình,

sao đổ cho người khác được. Ta đến chính là muốn nói cho tướng quân, tu
sĩ trong quân Bắc Hải đã bị ta đuổi đi, sẽ không đến nữa.

Trần Cảnh nói.

Chúng tướng sĩ kinh hãi.

Trần Cảnh còn nói thêm:

- Ta tới cũng là muốn cáo từ với tướng quân.

- Chân nhân là muốn trở lại thành Ngọa Hổ sao?

Ngô Sĩ Kỳ hỏi. Dù y biết Trần Cảnh không phải người trong đạo môn,

nhưng y vẫn gọi Trần Cảnh là chân nhân, bởi vì chữ chân nhân này cho tới
nay không nói riêng gì đạo gia, mà nói tới một cảnh giới tu vi nhất định,
thuộc về một cách gọi chung.

- Không, ta sẽ không về Ngọa Hổ, ta muốn đi Bắc Hải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.