HOÀNG ĐÌNH - Trang 3140

- Ngươi có thể nói ta, nhưng nếu ngươi khinh nhờn thần linh mà ta thờ

phụng, nhất định phải chịu xử phạt.

Dứt lời, đột nhiên trong lòng hắn xuất hiện một quyển kinh văn, năm chữ

đầu tiên “Thần Linh Thủ Thân kinh” trên đó tỏa sáng chói mắt. Trong tích
tắc khi quyển kinh văn này xuất hiện trong lòng, miệng hắn cũng tự nhiên
nói ra.

Chỉ thấy miệng hắn phun ánh sáng, ánh sáng như hoa, đóa đóa thơm mát.

Cả người hắn cũng tràn đầy ánh sáng, dâng lên đến cao ba thước, lập lòe
sắc bén như muốn chém yêu tà.

“… Ta nhìn thấy, tức thần linh nhìn thấy…”

“… một tòa miếu thiên thần, kiếm chúng nguyện ba thước …”

Lúc này, Thừa như quên hết tất cả, cảm thấy linh hồn mình tung bay trên

chín tầng trời, quan sát lấy chúng sinh.

Ánh sáng trên người hắn càng thêm chói mắt. Trong lúc mơ hồ, mọi

người như nhìn thấy một ngôi miếu mờ ảo trong vầng sáng ấy. Trong miếu,
có một người đang ngồi.

“Đó là thần linh… thần linh mà Thừa thờ phụng.”

Trong lòng người nào cũng nghĩ vậy, lòng kính sợ dâng lên, lần lượt quỳ

xuống bái lạy.

Loại kính sợ này phát ra từ sâu trong lòng, từ tận trong linh hồn dâng lên.

Vừa dâng lên đã không ngừng lại được. Bọn họ rạp người xuống đất, không
ngẩng đầu lên, trong óc cũng chỉ còn hình ảnh của một ngôi miếu thần.
Miếu thần u ám, thần linh trên bệ thờ với ánh mắt lạnh như băng, không có
cảm xúc nào nhưng lại như xem thấu hết thảy bọn họ. Thậm chí những
chuyện vừa xảy ra lúc nãy cũng như bị nhìn ra rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.