HOÀNG ĐÌNH - Trang 3257

Hắn đang làm một chuyện mà người như hắn sẽ không làm. Hắn vốn

không phải thần linh, cũng không thích thần linh nhưng lại đang là thần
linh mạnh nhất trong thiên hạ, hưởng thờ cúng của chúng sinh, thu thập tín
ngưỡng trôi dạt khắp thiên hạ hàng ngàn năm qua nắm vào trong tay mình.

Phàm nhân nhìn không thấy phủ Thần Tiêu Ngọc Thanh, nhưng Trần

Cảnh và Diệp Thanh Tuyết lại có thể tìm thấy dễ dàng. Diệp Thanh Tuyết
đâm ra một kiếm rồi đi vào bên trong như xuyên qua một tầng nước. Trần
Cảnh không đi theo sư tỷ mà đứng trên chỗ cao nhất của phủ Thần Tiêu
Ngọc Thanh. Tuy hắn không đi vào nhưng vẫn chắc chắc Trường Sinh đại
đế không phải là đối thủ của sư tỷ. Huống chi hắn đứng ở đây là một loại
uy hiếp giống như thanh kiếm sắc bén luôn nhắm vào sau lưng, khiến
Trường Sinh đại đế phải phòng bị. Chính vì thế ông ta chắc chắn chỉ phát
huy được bảy phần thần thông mà thôi.

Trần Cảnh không đi vào, lại đang nhìn xuống mặt đất mờ mịt bên dưới.

Chúng sinh như kiến, ngẩng đầu nhìn ngôi sao và bầu trời bao la rộng lớn.

Đến bây giờ hắn vẫn nhớ như in hình ảnh Thiên Đình hiện thế. Lúc đó

Trường Sinh đạo quân cực kì hăng hái bá đạo, phất tay đã tạo sấm sét sửa
danh tự cung điện thành Thần Tiêu Ngọc Thanh. Phong thái thay trời hành
đạo của ông ta lúc ấy vẫn còn in dấu trong lòng Trần Cảnh.

Trường Sinh đại đế cùng với Diệp Thanh Tuyết đang quyết đấu sinh tử

trong phủ Thần Tiêu Ngọc Thanh. Ánh sáng của trận chiến chiếu ra bên
ngoài bao phủ cả người Trần Cảnh khiến cảnh vật trở nên đầy mộng ảo.

Ngoài thành Phong Nguyệt, Vô Vưu đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời, rồi

hóa thành một đạo ánh sáng bay thẳng lên trên. Đồng thời có rất nhiều ánh
sáng ở những chỗ danh sơn cũng bay thẳng lên trên chín tầng trời. Bọn họ
đều là chưởng môn của đạo môn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.