HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1492

Hắn rất không muốn thừa nhận, là mình ghen tỵ.

Tiêu Kỳ táo bạo đứng dậy, đi tới đi lui trong đại điện. Bên tường kia là

chỗ Tự Cẩm ở. Nhưng hắn lại không biết mình phải đi gặp nàng như thế
nào.

Phải nói gì đây?

Chất vấn?

Nổi giận?

Chẳng may nếu hỏi ra, Tự Cẩm vẫn thích Tần Tự Xuyên thì sao đây?

Giết đôi cẩu nam nữ này?

Tiêu Kỳ thật buồn bực.

Nếu như có thể giết người, hết thảy liền tan thành mây khói, hắn cũng sẽ

không rối rắm như thế.

Nếu như có thể đơn giản xóa hết dấu vết của một người trong sinh mệnh,

đó là chuyện hạnh phúc cỡ nào.

Chưa bao giờ tồn tại, chưa từng có thống khổ.

Quản Trường An đứng ngoài cửa điện, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh

trong đại điện, trong lòng cũng cực kỳ khổ bức. Hoàng đế bệ hạ không vui,
hắn ta cũng không thể vui vẻ nổi. Hắn ta không vui, mấy kẻ hầu hạ bên
dưới kia cũng không thể yên ổn mà sống!

Đồng Ý lau mồ hôi chạy đến, dừng chân ở trước mặt sư phụ, thở phì phò

rồi mới nói: "Sư phụ, con nghe qua, Hi Phi chủ tử kêu cả một bàn thức ăn,
hình như khẩu vị rất tốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.