HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 162

Đồng cô cô thấy Tự Cẩm như vậy rất hài lòng gật gật đầu, là người biết

nhớ ơn, thật cũng không phí công nương nương cất nhắc nàng. Nếu là kẻ
vong ân bội nghĩa thì nương nương cũng không đáng bỏ tâm tư.

"Tiểu chủ là do nương nương dốc hết sức giữ lại trong cung, nương

nương thường nói nhìn tiểu chủ liền cảm thấy rất thân thiết, có lẽ là duyên
phận từ kiếp trước."

"Thần thiếp tuyệt không dám nhận, được nương nương nâng đỡ như thế

lòng thần thiếp rất cảm kích. Nương nương tình sâu ý trọng, thần thiếp có
chết muôn lần cũng không thể báo đáp ơn nghĩa này." Tự Cẩm nói đau cả
miệng nhưng vẫn phải giả bộ mình rất sợ hãi, rất biết ơn.

Đồng cô cô càng thêm hài lòng, "Nương nương ban thưởng cho tiểu chủ,

tiểu chủ cũng phải ăn mặc đẹp lên mới được. Người đang còn trẻ nên ăn
mặc hoa lệ một chút, nếu không có chuyện gì thì ra ngoài dạo chơi. Dù là
cuối thu nhưng hoa kim quế vẫn nở rực rỡ trong ngự hoa viên, trời trong
gió mát thế này rất thích hợp đi dạo."

Trong lòng Tự Cẩm bồn chồn, hoàng hậu không tiếc người sai Đồng cô

cô tự mình đến bắt nàng ra Di Cùng Hiên đi dạo trong vườn, còn cố tình chỉ
rõ nơi đi, không biết đang tính toán chuyện gì. Trong lòng khẽ rùng mình,
trên mặt lại vẫn vui vẻ không thay đổi, hơi ngượng ngùng nói: "Thần thiếp
đã sớm muốn ra ngoài tản bộ, có điều thần thiếp và Chu nương tử có nhiều
chuyện không vừa ý, nếu chẳng may gặp lại e gây thêm phiền phức cho
nương nương."

Vị phần nàng thấp hơn Chu nương tử, nàng cũng không muốn vừa nhìn

thấy nàng ta lại phải hành lễ, lại còn bị mắng trên đầu. Cho nên Hoàng hậu
nương nương muốn nàng ra ngoài đi dạo, được thôi, trước phải đưa ra điểm
ưu việt, thần thiếp gặp Chu nương tử không muốn hành lễ với nàng ta. Ngài
xem rồi làm đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.