HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1944

Đồng Ý không ít. Có đôi khi Đồng Ý còn không giấu giếm, cố ý chỉ bảo
cho hắn ta. Trong lòng Trần Đức An cũng biết, hắn ta nợ ân tình này.

Đồng Ý rất biết làm người. Hắn ta phải học nữa mới có thể đi xa hơn.

Làm thái giám đoạn tử tuyệt tôn, cả đời ở trong cung vùng vẫy giành sự

sống, phải xem bản lĩnh mình học được những gì.

Sáng sớm hôm sau, Tự Cẩm thức dậy sớm một chút đã ra khỏi giường.

Tiêu Kỳ nhìn nàng cười, Tự Cẩm lườm hắn một cái, "Cười cái gì?"

"Kỳ thật nàng không cần dậy sớm."

"Không ngủ được không được sao." Nói xong giúp Tiêu Kỳ thay quần

áo, cột đai lưng ngay ngắn, mím môi khẽ cười. Nói thì nói nàng thật không
đủ tư cách làm tần phi. Cho dù là Hoàng hậu nương nương cũng phải dậy
thật sớm hầu hạ Tiêu Kỳ rửa mặt thay quần áo, "Mấy năm nay hình như
thiếp chẳng có mấy lần dậy sớm hầu hạ Hoàng thượng. Chính mình cũng
không dám nghĩ."

Đây chính là tội.

Tiêu Kỳ hơi kỳ quái quan sát Tự Cẩm, trước kia nàng cũng như vậy

nhưng sao không cảm giác được nàng thấy không thỏa đáng nhỉ, sao lại
như thế này?

Nghĩ tới nghĩ lui, cũng không suy nghĩ ra chỗ nào không đúng bèn nói:

"Là ta không cho nàng dậy, có liên quan gì tới nàng?"

"Người khác mà biết rõ sẽ trị tội thiếp, thiếp làm trái cung quy."

"Trước đây có thấy nàng sợ đâu, sao lại đột nhiên nói chuyện này."

"Trước kia thiếp không biết rõ, về sau lại thành thói quen. Bây giờ nghĩ

lại cảm thấy bất an." Hiểu được nhiều quy củ, con người sẽ cảm thấy nguy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.