HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 216

Tự Cẩm nghiêm trang nói: "Chỉ cần có lòng kiên trì, có công mài sắt có

ngày nên kim. Thần thiếp mỗi ngày đều luyện tập, sẽ thêu được thôi."

Tiêu Kỳ nghe vậy sững sờ lại lập tức thở dài, "Ngay cả một cô gái nhỏ

như nàng đều biết phải có lòng kiên nhẫn, có nghị lực, trẫm thân là vua của
một nước lẽ nào chút nhẫn nại này cũng không có sao?"

Tự Cẩm: ...

Chuyện này có quan hệ gì với nàng chứ?

Nhưng nghe hắn nói như vậy cũng rất có lý, nàng biết rõ vào những lúc

như thế này dù không hiểu gì cũng phải nói vài lời an ủi dễ nghe, vội nói:
"Hoàng thượng là vị vua vĩ đại, lòng luôn lo lắng cho dân chúng, quân ân
bao trùm thiên hạ, chút việc nhỏ này thì tính là gì chứ. Thần thiếp tin tưởng
Hoàng thượng nhất định có thể nghĩ ra biện pháp tốt giải quyết."

Tiêu Kỳ nheo mắt nhìn Tự Cẩm, chỉ thấy sắc mặt nàng nghiêm túc, dáng

vẻ nghiêm trang, giống như nàng thật sự tin tưởng hắn không có gì không
làm được vậy. Chưa từng có người nào có lòng tin như thế đối với hắn. Từ
khi hắn bắt đầu đăng cơ đã bị trói buộc bởi những xiềng xích gông cùm của
sĩ tộc thế gia, không giây phút nào có thể làm việc theo ý mình.

Nghĩ tới đây, không khỏi nói ra vài lời thật lòng, "Ai nấy đều nghĩ bốn bể

giàu có kia đều là của trẫm, lại không biết trẫm... Kỳ thật cũng là bị người
chế trụ. Đất đai thiên hạ này trong tay trẫm có mấy phần chứ? Cứu trợ thiên
tai, bảo vệ biên quan, giúp đỡ lưu dân, an trí nạn dân, thật uổng công trẫm
có thiên hạ mà lại không có tiền để làm gì, thật sự là trò cười."

Đất đai phân chia không đồng đều, phần lớn nằm trong tay các thế gia,

tiền thuế thu được từ phần nhỏ còn lại không đủ chi dùng. Hoàng đế lấy
trứng chọi đá, ngày trôi qua quả nhiên nghẹn khuất. Một vi hoàng đế không
có tiền thì uy quyền có thể mạnh bao nhiêu, đầu có thể ngẩng cao ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.