HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 23

Bởi vì bọn họ biết rõ, chỉ có Tự Cẩm có tương lai thì bọn họ mới có thể

có tương lai.

Mưa to một ngày mới tạnh. Tự Cẩm có linh hồn trưởng thành nhưng

thân thể mới mười ba tuổi, chính là lúc đang phát triển, lại không có tư
cách thỉnh an Hoàng hậu nương nương nên cứ ngủ đủ mới chịu dậy.

Nhìn ra cửa sổ thấy Trần Đức An đang khoác áo tơi quét dọn ngoài sân.

Vân Thường hỗ trợ bên cạnh. Hai người bận bịu chùi quét, giầy vạt áo đều
vấy đầy bùn đất. Tự Cẩm vốn không phải là kiều nữ của thời cổ đại mà là
xuyên qua. Trong viện của nàng chỉ có ba người, dù nước mưa có ngập cả
sân cũng chẳng có ai đến giúp hết.

Nàng mặc quần áo rồi khoác áo đi ra. Vì vị phần nàng thấp cho nên đãi

ngộ cũng thấp. Bình thường không thể mặc quần áo đẹp, phải giữ lại chờ
đến khi gặp chủ tử mới mặc. Trên người nàng vẫn mặc bộ quần áo do
người nhà nguyên chủ mang đến, chất vải không phải là tốt lắm nhưng khá
dày, còn có mũ trùm đầu, tóm lại cũng có thể che mưa.

Thấy nàng đi ra , Vân Thường vội vàng đẩy nàng về "Tiểu chủ, người

không thể ra đây, chỗ này rất bẩn, sao có thể để người chịu cực khổ này, hai
chúng ta làm một lúc nữa là xong rồi."

Trần Đức An cũng vội vàng lau mồ hôi, động tác trong tay lại nhanh

thêm.

Y Lan Hiên vốn cũng không thấp đến thế nhưng sau khi tu sửa ngự hoa

viên thì đường bên ngoài nâng lên. Vì thế ở bên trong này chỉ mưa nhỏ
cũng bị ngập, nếu không dọn sân thông nước thì nước không có chỗ chảy.
Mưa còn đang rơi nhưng cũng nhỏ. Kỳ thực, Tự Cẩm không muốn xuống
nước, tiết trời tháng năm tuy không lạnh nhưng cũng không phải mùa hè,
đứng lâu trong nước tay chân đều lạnh như băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.