HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 232

nghèo hèn, từ nhỏ đã đối nghịch với sĩ tộc thế gia. Nếu hoàng đế thật sự
tuyển ra vài người tài giỏi, đến lúc đó trên triều đình sẽ thay đổi, tình thế
này không phải là điều bọn họ muốn thấy.

Nếu liều chết ngăn cản việc mở khoa thi sẽ làm Hoàng thượng giận dữ.

Do đó để giảm lửa giận của Hoàng thượng, mấy người họ tận lực ủng hộ
hoàng đế trong chuyện chuyển khẩu. Chuyển khẩu thì chuyển đi, nhưng lại
phát sinh tranh cãi chuyện sẽ cử ai chủ trì việc này. Phụ trách chuyển khẩu
là việc lớn, phải di chuyển người từ nhiều châu, quận khác tới Tuyệt Hộ
Quận khai khẩn. Một nơi vừa trải qua chiến loạn, ôn dịch, đất đai thì hoang
phế cằn cỗi. Thiên hạ này có ai nguyện ý cốt nhục phân ly, ai nguyện ý rời
đi cố hương. Dù ai được làm chuyện này cũng đều lưu lại tiếng xấu.

Chuyện không hề dễ làm.

Không dễ làm không nói đến, hơn nữa chuyển khẩu còn là việc hao

người tốn của. Đưa người ta đến Tuyệt Hộ Quận cũng phải cấp cho họ quần
áo, vật dụng, còn phải chuẩn bị nông cụ, hạt giống, trâu cày, cầm bút tính
toán sơ cũng là một khoản chi khổng lồ. Hoàng đế mà hỏi tiền thì Hộ bộ sẽ
than nghèo kể khổ ngay.

Ba chữ, không có tiền!

Hộ bộ lưu manh vậy hoàng đế cũng không có biện pháp, vừa thấy hoàng

đế sầm mặt, quan viên Hộ bộ bèn trình ra sổ sách cho hoàng đế kiểm tra,
từng khoản từng khoản đều ghi rõ, hoàng đế cũng phải chịu.

Mèo ăn mòn lương thực.

Phương bắc đại hạn, phía nam hồng tai, an trí lưu dân, trợ cấp cứu tế cho

người già, trẻ em mấy vùng bị thiên tai, bổng lộc quan viên triều đình,
Hoàng thượng ban thưởng cho các quan lại có công với triều đình. Mỗi một
việc đều phải chi tiền rất nhiều, thượng thư Hộ bộ đương triều than khóc,
không có tiền để chi nha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.