HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 250

rủa hắn thậm tệ, người kia đột ngột xuất hiện trước mặt, khó tránh khỏi
trong lòng chột dạ. Sẵn tiện một bụng nói dối, Tự Cẩm vô ý thức liền nói
ra: "Thần thiếp đang suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể giúp Hoàng
thượng không cần nhìn sắc mặt của mấy lão thất phu kia..."

Đây cũng chính là suy nghĩ nãy giờ của nàng, vì chột dạ bỗng chốc tuôn

ra, chưa nói xong thì mặt trắng bệch, cái miệng này của nàng ... thật khốn
khiếp.

Tiêu Kỳ: ...

Hai người bốn mắt nhìn nhau, một hồi lâu đều không ai nói gì.

Tự Cẩm cũng bị sự ngu xuẩn của mình làm muốn khóc, vội vàng rời sạp

quỳ xuống đất thỉnh tội, "Xin hoàng thượng thứ tội, thần thiếp mất lễ nghi,
không nên nghị luận việc triều chính."

Tiêu Kỳ cũng cảm thấy bực bội. Hắn phải nhìn nét mặt của mấy lão già

kia là thực, nhưng cmn ai dám nói ra chứ? Bị người nói một câu trúng chỗ
đau, mặt đen không thể đen hơn, tôn nghiêm hoàng đế ở đâu? Uy nghi ở
đâu?

Ngày không thể qua quá thư thái, quá thư thái liền buông lỏng cảnh giác.

Tự Cẩm cảm thấy mình sống thoải mái nên quên cả nguyên tắc cái gì nên
làm cái gì không nên làm, cái gì nên nói cái gì không nên nói.

Mặt Tiêu Kỳ tối sầm. Vị hoàng đế như hắn quá mức thất bại, ngay một

người đơn giản như Tự Cẩm cũng có thể nhìn ra quẫn bách của hắn, vậy
hoàng hậu thì sao? Quý phi nữa? Các phi tử có xuất thân gia thế hiển hách
trong hậu cung thì sao?

Các nàng ngoài mặt cung kính thuận theo hắn, nhưng sau lưng thì coi

hắn là gì chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.