HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 117

Có điều lúc đó tôi nhìn thấy quan tài căn bản không có khe hở, có thể

bọn họ phải dùng đến phương pháp bạo lực phá hư quan tài, làm như vậy
thực sự là hạ sách, không biết có phải do bọn họ có lý do vạn bất đắc dĩ
không thể không khai mở quan tài không.

Đồ trong quan tài, chỉ có một tấm hình, tôi quả thực cũng không thể

nhận ra đó là thứ gì. Trong lòng thầm nghĩ khi đó tôi nhìn thấy trong quan
tài nửa trong suốt lộ ra một bóng người màu đen chứ không phải vật này,
vậy cái này là gì chứ? .

Tôi thở ra một hơi, buông tài liệu xuống, Thiếu Gia liền nói: "Lão

Hứa, cùng bọn tôi về núi tây đi! Có chuyện gì thì hỗ trợ nhau cũng tốt, tôi
muốn về lại trấn Đông Hoa, tìm bọn lão Thái, xem thử bọn họ thế nào, có
lẽ bọn họ biết chút gì đó? Vả lại lâu rồi chúng ta cũng không đi thu đồ."

Từ sau khi Thiếu Gia khai trương cửa hàng, rất nhiều hàng hóa của tôi

cũng đều chuyển về chỗ hắn, hắn làm ăn cũng không tệ, mặc dù ban đầu
gặp nhiều khó khăn nhưng về tổng thể cũng là ngày một khấm khá.

Chuyện này không đầu không đuôi, tôi cảm thấy cũng không có

phương hướng chính xác để điều tra, có điều thấy hai người bọn họ tới
thăm tôi, tôi cũng rất cao hứng muốn trở về núi tây xem thử một chút, liền
gật đầu, thầm nghĩ đến Sơn Tây rồi tính, đằng nào cũng phải ghé qua chợ
Nam Cung.

Chuyện này đã ấn định như vậy, nói ngắn gọn là ngày hôm sau chúng

tôi lên xe lửa đi Thái Nguyên.

Trên đường đi tôi cẩn thận xem kỹ lại những tư liệu kia, có hỏi Nhã

Nam Quảng Xuyên vương Lưu Khứ là người như thế nào, nghe rất quen
tai, có quan hệ thế nào với Lưu Bị trong Tam Quốc.

Cô bé cười nói, bọn họ là người thân, khai cơ thủy tổ của Quảng

Xuyên vương tộc tên là Lưu Việt, là con trai cảnh đế thứ 11, mẹ đẻ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.