HOÀNG HẬU VÔ ĐỨC - Trang 192

Diệp Trăn Trăn đột nhiên hướng bầu trời bóp cò - -

Bùm! Bùm! Bùm!

Khó khăn lắm đủ rồi đến mái hiên thái giám bị này hợp với ba tiếng vang
dội hù dọa thân thể run lên, ngay cả người mang cái thang cùng nhau té
xuống, nện vào phía dưới đỡ người, ai ai ô ô cút đầy đất.

Vây xem trong đám người truyền đến một hồi kinh hô, mọi người cả kinh
liên tiếp lui về phía sau.

Chỉ có Kỷ Vô Cữu, gác tay mà đứng, không nhúc nhích như một gốc cây
Kình Tùng. Hắn hai mắt chằm chằm chòng chọc trên nóc nhà kia mạt thân
ảnh, đôi môi vi run.

- -

nàng thế nhưng thực thành công.

Chơi đủ rồi, Diệp Trăn Trăn khẩu súng tới eo lưng thượng cắm xuống, bắt
đầu cân nhắc như thế nào đi xuống vấn đề này. Nàng đi lên thời điểm dùng
là cái móc sách, bản thân lại sẽ điểm ba chân mèo công phu, trước phòng
cũng không phải là việc khó.

Nhưng hiện muốn đi xuống lại có chút phiền phức.

Vương Hữu Tài lại dẫn bọn thái giám bắt đầu khung cái thang.

Kỷ Vô Cữu lúc này cũng bất chấp Hoàng Thượng uy nghi, chạy như bay
đến dưới mái hiên, giang hai cánh tay đối với Diệp Trăn Trăn hô, "Nhảy
xuống!"

Diệp Trăn Trăn biết rõ Kỷ Vô Cữu thân thủ tốt. Cho nên nàng rất yên tâm
mà mở ra hai tay hướng hạ nhất đảo, lướt đi chim chóc bình thường, rơi
xuống.

Vây xem quần chúng lại là một hồi kinh hô.

Kỷ Vô Cữu ngửa mặt nhìn xem từ trên trời giáng xuống Diệp Trăn Trăn.
Quang đãng phía dưới, mỹ nhân như hoa. Giờ khắc này thời gian phảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.