HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 350

Nhìn sơ qua vài đề lịch sử, Tống Tiêu giần giật khoé miệng. Chính trị

không cần xem nữa, khỏi nghĩ cũng biết hắn viết gì trong đó.

Lịch sử mười ba điểm, Chính trị bảy điểm, hai môn này cộng lại thấp

hơn so với người khác gần hai trăm điểm, cộng thêm Tiếng Anh của Độc
Cô Ám rất tệ, ba môn gộp lại, ám vệ đáng thương liền biến thành người đội
sổ trong lớp.

"Chính trị, Lịch sử, học cũng không mất bao nhiêu công sức..." Tống

Tiêu nhìn điểm số những môn khoa học tự nhiên cao chót vót của hoàng đế
bệ hạ, cảm thấy rất thần kỳ, cái tên suốt ngày không nghe giảng bài, không
làm bài tập, có thể thi được điểm số như thế này sao?

"Đây là cho bách tính thuận dân học, trẫm học là đạo trị quốc, bọn họ

không hiểu." Ngu Đường hừ một tiếng.

"Cậu muốn biểu đạt quan điểm của mình thì cứ tha hồ mà nói, cuối cùng

còn đổi bài với Độc Cô Ám làm gì?" Tống Tiêu giương mắt trừng hắn,
người này sao có thể làm ra sự tình làm rốt loạn kỉ cương phòng thi như
vậy chứ!

Ngu Đường nghẹn lời, đối mặt với ánh mắt chất vấn của hoàng hậu nhà

mình, có chút chột dạ, quay đầu hung hăng mà hỏi Độc Cô Ám: "Tại sao
đổi bài thi, Độc Cô Ám, ngươi nói."

Ám vệ trung thành đang giúp hoàng thượng chép bài tập Chính trị, nghe

vậy ngẩng đầu, có chút mờ mịt nhìn hai người, nhưng vẫn thành thật đáp:
"Thành tích không bằng bà xã sẽ rất mất mặt." Đây là nguyên văn của
hoàng đế bệ hạ.

Ngu Đường: "..."

Tống Tiêu: "..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.