HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 377

Tống Tiêu bĩu môi, bò đến đầu giường dựa vào người hắn: "Giải trí Tinh

Hải sắp phá sản rồi, cậu hiểu chuyện quản lý công ty, nói cho tớ biết xem
nên làm sao bây giờ?"

Ngu Dường biết dạo gần đây Tống Tử Thành đang chạy khắp nơi tìm

nhà đầu tư, nhìn dáng vẻ căn thẳng của hoàng hậu nhà mình dường như sắp
không có cơm ăn đến nơi, nhịn không được mỉm cười.

Đột nhiên linh quang chợt loé, gia tộc phá sản, phụ thân nợ nần, đây

không phải là cơ hội tốt trong sách viết sao?

Ngu Đường khẽ nheo mắt, vươn tay ôm Tống Tiêu vào lòng: "Cha cậu

bây giờ cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu tiền, chỉ cần có tiền là có thể cứu
sống Giải trí Tinh Hải."

Tống Tiêu chớp mắt mấy cái.

Hoàng đế bệ hạ duỗi một ngón tay, nâng cằm Tống Tiêu lên, dùng ngữ

khí tràn ngập tính chiếm hữu mà nói: "Tớ cho cậu tiền, nhưng cậu phải kí
khế ước với tớ, làm khế ước tình nhân của tớ, kỳ hạn ba năm."

Tống Tiêu giật giật khoé miệng: "Hoàng thượng... đừng nghịch nữa

mà..."

==========

Tiểu kịch trường:

Tổng tài Ngư Đường: "Làm khế ước tình nhân của ta đi, mãi đến khi ta

chán ghét ngươi thì thôi."

Tiêu bần cùng: "Được."

Tổng tài Ngư Đường: "Dễ dàng khuất phục như vậy? Ánh mắt ngập

nước quật cường đâu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.