theo Tống Tranh, không mời mà đến.
"Tiêu Tiêu, chúc mừng con thi đậu trạng nguyên." Khâu Minh Diễm đẩy
con gái, tiến lên tặng quà cho Tống Tiêu.
Tất cả mọi người không khỏi có chút lúng túng, chuyện con riêng mọi
người đều biết, Khâu Minh Diễm xuất hiện lúc này, đơn giản là muốn để
Tống Tranh nhận biết người trong giới, nhắc nhớ mọi người Tống Tranh
cũng là người nhà họ Tống.
Sắc mặt Tống Tử Thành rất khó coi, nhưng không nói gì, để Tống Tiêu
nhận lấy lễ vật, liền lôi kéo y đi sang hướng khác, Tống Tranh đuổi theo
sát, đưa tới rất nhiều cái liếc mắt của mọi người.
Một hồi tiệc rượu, bởi vì sự xuất hiện của Khâu Minh Diễm mà không
thể nào kết thúc viên mãn. Tống Tiêu và Tống Tử Thành tiễn khách ra về
xong đã hơn nửa đêm, hai cha con đứng trước cửa khách sạn chờ Tư Đạt
Thư lái xe đến rước, đột nhiên một chiếc Bentley dừng trước mặt bọn họ.
Cửa xe mở ra, Ngu Đường mặc Tây trang từ trong xe bước ra, nhìn Tống
Tiêu đang sững sờ: "Xem ra ta đã tới muộn."
"Tiểu Đường à, con đến muộn rồi, không kịp tiệc rượu." Tống Tử Thành
uống mấy chén rượu, trừng mắt nhìn, nhìn rõ là ai, lập tức lộ ra tươi cười.
"Thực sự đáng tiếc..." Ngu Đường ngữ khí tiếc nuối, "Như vậy cũng
không thể để cháu một chuyến tay không về được, chú, có thể cho Tống
Tiêu ở lại nhà cháu hai ngày không? Hai ngày nay ba mẹ cháu không có ở
nhà."
"Được đó, các con đi chơi đi." Đối với việc Tống Tiêu thỉnh thoảng ở lại
nhà Ngu Đường, Tống Tử Thành đã quen.