HOÀNG TỬ NHỎ VÀ CHÚ BÉ NGHÈO KHỔ - Trang 93

người đàn bà, nhưng mấy tên cảnh sát đã giằng chúng ra, lôi chúng
ra xa. Hai em bé kêu khóc thảm thiết đòi được cùng chết với mẹ.
Một em lại giằng được ra, chạy đến với mẹ và ôm chầm lấy cổ mẹ.
Nhưng một lần nữa em lại bị lôi ra. Hai, ba tên cảnh sát giữ chặt lấy
em. Em vùng vẫy, vừa cố giằng ra vừa khóc lóc thảm thiết:

- Thế là từ nay tôi hoàn toàn cô độc trên thế gian này.

Hai cô bé kêu khóc thảm thiết, cố vùng ra để chạy đến với mẹ.

Nhưng hai em đã kiệt sức, chỉ còn biết kêu gào khóc lóc trong tay
mấy tên cảnh sát mà thôi. Bỗng nhiên người ta nghe thấy những
tiếng kêu thét rợn người - tiếng kêu thét khủng khiếp của hai
người đàn bà sắp chết.

Nhà vua không cầm nổi nước mắt, nhìn hai em bé rồi lại nhìn

hai người đàn bà hấp hối trong đống lửa và quay mặt đi không
dám nhìn nữa. Gương mặt nhà vua tái nhợt, ngài nói như tự hứa với
mình:

- Ta sẽ không bao giờ quên được những gì mà ta đã trông thấy

trong giây phút ngắn ngủi này. Suốt đời ta, ngày ngày ta sẽ trông
thấy nó, và đêm đêm ta sẽ mơ thấy nó, cho đến khi nào ta tắt thở
mới thôi.

Cùng ngày hôm đó, người ta dẫn thêm vào phòng giam mấy

người tù nữa.

Nhà vua hỏi chuyện họ và được biết rằng trong nhóm tù nhân

mới này có một người đàn bà nghèo khổ đã lấy cắp một vuông vải
nhỏ. Bà ta đã bị kết án treo cổ vì tội đó. Một người đàn ông vô tình
giết một con hươu trong vườn ngự uyển của nhà vua nên cũng bị
kết án treo cổ. Một cậu bé kể rằng một buổi tối em bắt được một
con chim sổ lồng đem về nhà, và thế là tòa án cũng kết án cậu tử
hình về tội ăn cắp. Một ông lão viết một cuốn sách nhỏ chống lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.