HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 49

Chứ không phải lý do gì khác đâu.
Một lý do không vững. Bà Minh Hà không nói gì, nhưng lòng lại thấy phân
vân hơn. Nước mắt con gái thấm ướt vạt áo của bà. Phải có gì chứ? Một
cảm giác buồn phiền. Con gái lớn rồi, thường không như ngày cũ. Có cái gì
cũng dấu kín trong tim. Nhưng bà cũng nhận ra. Có lẽ Phương Trúc đã cảm
thấy khó xử. Vì nó liên hệ đến tự ái, thể diện, và tình cảm chị em chăng?
Phương Trúc không nói ra vì có quá nhiều điều khó nói, nó chỉ giữ chặt
trong lòng. Tội nghiệp! Thật tội nghiệp con gái!
ông Túy Sơn có vẻ cũng kém vui. Sự thành công trên sự nghiệp tạo nên
hạnh phúc trọn vẹn với nỗi buồn của cô con gái. Phải nói một điều, ông
Túy Sơn yêu Phương Trúc nhất nhà... Trong những cuộc thảo luận riêng tư
với vợ, ông cũng đi đến cái kết luận đó, nỗi buồn của Phương Trúc hẳn có
sự liên hệ đến tình cảm của á Thi.
Cái tay á Thi quả chết tiệt. Hàng vạn đứa con gái trên đời lại không tán
tỉnh. Rúc đầu vô nhà ta làm gì? Cái bực mình vô cớ của ông, khiến bà Minh
Hà phải bật cười:
- Sao ông lại vô lý như vậy. Có con gái lớn phải chấp nhận chuyện đó thôi.
Tình yêu làm sao máy móc, sắp đặt. Dù gì á Thi cũng là một thanh niên
đứng đắn, có học, thông mình và lanh lợi, trẻ tuổi mà đã đỗ kỹ sư, như vậy
có gì đáng chê trách đâu, chẳng qua là duyên phận. Ta chỉ có quyền nhận
chứ không có quyền đòi hỏi.
- Thế tại sao hắn không đeo đuổi theo Phương Trúc mà lại chọn Phương
Bình.
Bà Minh Hà thở dài:
- Ồ, hôm nay ông làm sao thế? ông cố chấp một cách vô lý. Ông hãy suy
nghĩ kỹ xem. Phương Trúc dễ thương nhưng Phương Bình cũng nào có
kém? Tùy theo á Thi nó thấy hợp với ai chứ bắt buộc người ta làm sao
được.
- Nghĩa là bà cũng đồng ý cho nó yêu Phương Bình?
- Vâng.
- Tại sao vậy?
- Vì Phương Bình hồn nhiên, đầy sức sống, nhạy bén, dễ mang lại niềm vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.