HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 53

của em cho xe đạp đụng chị nát óc đi.
- Chị Phương Trúc! Em không nghe chị thề đâu, không nghe đâu.
Phương Bình đưa tay lên bịt lấy tai. Phương Trúc tái mặt, mắt như tóe lửa.
- Không thề không được, chuyện không có mà em lại gán cho có hỏi sao
chị không thề? Nếu chị mà có yêu hắn cho xe đụng chị, cho té cầu thang,
cho điện giật chết chi...
- Chị Trúc, em van chị, chị đừng thề nữa mà...
Phương Bình van xin. Bên ngoài, vợ chồng ông Túy Sơn đã nghe thấy
tiếng khóc la trong phòng, họ đổ chạy vào. Bà Minh Hà hốt hoảng.
- Phương Trúc, Phương Bình. Hai đứa làm gì thế?
Phương Bình thì ôm mặt khóc bù lu bù loa. Trong khi Phương Trúc bây giờ
lại không có một giọt nước mắt. Có điều mặt Phương Trúc tái xanh, mắt lại
đổ lửa. Trúc quay lại nhìn cha mẹ, nói một cách xúc động:
- Ba mẹ, bây giờ con mới biết. Cả nhà lại có thể hiểu lầm con một cách quá
lố như vậy. Phương Bình nó cứ cả quyết con yêu á Thị Làm gì có chuyện
kỳ cục đó. Trước mặt ba mẹ Ở đây. Con nói thật. Ba mẹ phải tin con. Đừng
hiểu lầm con nữa. Hà á Thi không hề có gì trong thế giới của con. Cậu ấy
không hề tán tỉnh con, mà nếu có tán tỉnh thì cũng không bao giờ đạt được
mục đích.
Nói xong, Phương Trúc chụp lấy ví da, bỏ đi ra ngoài. Ông Túy Sơn gọi
theo:
- Phương Trúc, con đi đâu đó?
- Ở đây con sẽ ngất mất, cả nhà hiểu lầm khiến con đau đầu. Con cần ra
ngoài đổi gió một chút.
Bà Minh Hà cũng đuổi theo:
- Phương Trúc!
Phương Trúc quay đầu lại nói:
- Mẹ yên tâm đi. Con ra ngoài đi dạo một chút là quay về, không có chuyện
gì xảy ra đâu. Mà nếu có chuyện thì đó cũng không phải là ứng theo lời thề
đâu. Vì thật sự con chẳng hề để ý đến á Thi.
Bà Minh Hà định ngăn con lại, nhưng ông Túy Sơn đã lắc đầu, cản lại:
- Hãy để cho nó đi đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.