HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 82

lại lắng nghe. Tiếng đàn của ông ta hay hơn anh gấp trăm lần. Anh chợt
thấy xấu hổ và từ đó không muốn đàn nữa.
- Nhưng mà, em thấy cái bản nhạc "Hỏi áng Mây Chiều" vừa rồi, anh kéo
rất hay cơ mà.
- Anh đồng ý là cũng không đến nỗi nào. Nhưng anh đã bỏ nó rất lâu,
không đàn. Anh chỉ đàn lại từ cái đêm em mang bản "Hỏi áng Mây Chiều"
đến. Anh đã làm em giận dữ bỏ đi. Bắt đầu từ hôm ấy, anh gần như đêm
nào cũng đàn; và đàn không phải vì thích mà vì nhớ đến em.
- à.
Phương Trúc kêu lên; nhìn Hoàn không biết phải nói thế nào. Hoàn với nụ
cười, lại tiếp:
- Ban nãy anh kéo đàn cho em nghe là để cho em thấy ngoài cái chuyện anh
biết kiếm tiền cưới và ly dị vợ ra, anh còn có cả cái khả năng khác.
- Tại sao anh cứ nhắc lại cái chuyện cưới với ly dị mãi vậy?
Phi Hoàn vội vã nói:
- Thôi cho anh xin lỗi. Phải chi anh có thể bắt chước theo bản nhạc "Hỏi
áng mây chiều, mi có thể dừng lại để bầu bạn với nỗi cô đơn của ta".
Phương Trúc rất nhanh trí tiếp lời ngay:
- Mây chiều đáp lại, sẵn sàng ở bên anh để xa rời niềm cô đơn cũ.
Phi Hoàn ngạc nhiên nhìn Phương Trúc, chàng cảm thấy nể vì sự nhạy bén
của người yêu. Nhưng chàng lại cảm thấy không dấu được sự bối rối. Có
thể bên nhau mãi được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.