HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 85

nhạc hơi cổ điển một tí. Lúc Hoàn kéo Phương Trúc ra sân là lúc ban nhạc
đang chơi một điệu mambọ Họ dịu dàng dìu nhau theo tiếng nhạc để đôi
lòng lắng xuống hòa thành một. Phương Trúc nói:
- Em rất sung sướng. Em cảm thấy hạnh phúc khôn cùng. Còn anh?
Phi Hoàn ghì chặt Phương Trúc trong lòng, không đáp.
- Anh làm sao thế?
Phi Hoàn nói bên tai Phương Trúc.
- Không có gì cả. Anh không nói được vì anh thấy quá hạnh phúc. Anh
không dám tin là mình còn có được ngày hôm naỵ Em có biết không, mấy
năm nay, anh sống mà như đã chết. Lòng anh nguội lạnh. Chỉ có bây giờ
mới thấy là... cuộc sống vẫn còn tươi đẹp làm sao.
Phương Trúc lắc đầu:
- Đừng nhắc lại chuyện cũ nữa anh ạ!
- Đúng rồi. Hôm nay không nên nhắc lại những chuyện đó.
Một ca sĩ bước lên sân khấu. Cô ta bắt đầu bài hát: "Xuân Tây Hồ", hát
xong cô lại tiếp liền một bản nhạc tình cảm mà Phương Trúc không biết
tên.
Hôm nay gặp nhau không còn ngăn cách
Hãy để ánh đèn, bóng mây, ảo ảnh với hoa
Dệt thành bối cảnh tình yêu
Hôm nay gặp nhau, không còn xa vắng
Chuyện ngày xưa, đau khổ bóng mây
Chỉ là những chuyện đã qua
Hôm nay gặp nhau không còn chia tay
Hãy thố lộ tình yêu, nỗi nhớ không rời
Đã phai tàn như mây khói
Hôm nay gặp nhau, không còn ly biệt
Chỉ nói chuyện ngày mai, ngày sau
Những chuyện tươi đẹp cho tình yêu
Phương Trúc lắng nghe cảm động rơi nước mắt, nàng nói với Phi Hoàn.
- Cô ấy đang hát cho chúng ta đấy.
Bản nhạc dứt, tiếng vỗ tay vang dội. Như những cặp khác, họ rời sàn nhảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.