HỎI ÁNG MÂY CHIỀU - Trang 90

nữa. Anh Hùng, anh phải biết là vì anh là anh ruột của Trúc nên tôi mới
phải chịu khó cầu lụy anh. Nhưng nếu anh cứ giữ mãi thái độ này, thì tôi
nói thật cho anh biết Trúc là của tôi, anh không có quyền đưa cô ấy đi đâu
hết.
Phương Hùng tức giận.
- Vậy ư? Anh đã xử dụng cái thủ đoạn đó để lường gạt bao nhiêu người con
gái rồi?
Mặt Phi Hoàn tái hẳn.
- Không một ai hết, ngoài Trúc.
Phương Hùng cười nhẹ.
- Chỉ có một mình Phương Trúc? Thế còn ba người đàn bà kiả Họ chỉ là
những chiến lợi phẩm, những bộ phận thuộc bộ sưu tập của anh? Như sưu
tập tem vậy phải không?
Phương Trúc không chịu nổi nữa đứng dậy và quay sang nhìn Phi Hoàn.
- Anh Hoàn, em theo anh Hùng về trước, anh ở lại. Ngày mai em sẽ liên lạc
điện thoại với anh sau.
Phi Hoàn cương quyết.
- Không được. Em có về thì anh sẽ về theo. Anh không muốn để em một
mình đối diện với cha mẹ em.
Phương Trúc đau khổ.
- Anh Hoàn, em biết cách ứng phó mà. Em sẽ không sao đâu. Anh đừng
đến, anh mà đến sẽ...
Phi Hoàn nhìn thẳng vào mắt Phương Trúc.
- Em sợ là anh không chịu đựng nổi, phải không? Nhưng em nghĩ thử xem,
anh có thể lánh mặt mãi được không? Có bị sỉ nhục thì điều đó anh là người
phải gánh lấy chứ không phải em. Thôi ta đi.
Phương Hùng nhìn Phi Hoàn rồi nhìn em gái. Chàng chợt thấy giận dữ vô
cùng. Gã đàn ông này thật là vô lý, thật phiền nhiễu. Hắn quả là con cáo
già. Hắn mồm mép. Rõ ràng là lời nói của hắn đã làm cho Phương Trúc xúc
động. Hắn là một thứ quỷ râu xanh. Hắn đã hại đời bao nhiêu đàn bà qua
cái mồm mép kia?
Nhưng mà phần nào cũng tại Phương Trúc. Nếu là Phương Bình thì không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.