HỒI KÝ ALEX FERGUSON - Trang 249

đó tới 11g sáng rồi đến quán rượu cho tới tầm 2g30 chiều. Thi thoảng tôi về nhà,
còn không thì sau đó tôi đi thẳng tới Love Street để huấn luyện các cầu thủ. Buổi
tối, lại đến quán rượu rồi mới về nhà!

Vì vậy lũ trẻ nhà tôi hiếm khi thấy cha chúng khi còn nhỏ tuổi. Cathy đã

nuôi dạy chúng. Khi các con tôi trưởng thành, chúng gần gũi với tôi hơn, nhưng
luôn dành cho mẹ chúng tình yêu và sự kính trọng lớn lao nhất.

Tới Aberdeen là một sự may mắn vì khi đó tôi bớt nhậu nhẹt, do đó có nhiều

thời gian hơn để dành cho gia đình 5 người chúng tôi. Tôi ở nhà mọi lúc trừ
những hôm đội bóng có trận đấu. Darren là một cậu bé mê bóng đá và Mark
thường tới xem các trận đấu cùng với bạn của mình. Cathy chỉ phải trông nom
Jason, lúc đó nó còn chưa quan tâm nhiều đến bóng đá.

Nhưng vào tuổi 13 hay 14 Jason cũng bắt đầu chơi bóng và cuối cùng đã ra

mắt tại đội bóng của Scotland Boys Club (tên một học viện bóng đá trẻ nổi tiếng
ở Scotland) trong trận đấu gặp Wales. Thực ra thằng bé không phải là một cầu thủ
kém, chỉ phát triển muộn hơn trong bóng đá do dành niềm đam mê vào những
cuốn sách. Jason cũng rất thông minh. Khi chúng tôi chuyển tới Old Trafford
thằng bé đã ở lại Aberdeen để tiếp tục theo học tại đây. Sau đó Jason đoàn tụ với
chúng tôi tại Manchester, tại đây nó chơi cho đội B của United vài lần.

Darren luôn luôn chơi theo bản năng, với cái chân trái chất lượng. Mark là

một cầu thủ giỏi đã xuất hiện vài lần trong vai trò dự bị ở Aberdeen. Mark đã học
cao đẳng và bách khoa ở Sheffield để lấy một bằng kinh tế địa phương. Cậu con
trai này của tôi đã trở thành một người thành công ở City. Tất cả các con tôi đều
đã làm tốt. Chúng đều là những người cầu tiến, như Cathy, người luôn tỏ ra khéo
léo và có định hướng rõ ràng cho bản thân.

Người ta thường nói tôi giống cha mình. Nhưng những người thực sự hiểu

tôi nói tôi giống mẹ tôi hơn, một người phụ nữ kiên quyết. Cha tôi cũng thế,
nhưng là người kín tiếng hơn. Mẹ tôi, giống những bà mẹ đảm đang khác, là
người chủ gia đình thực sự, bà chăm lo cả gia đình. Cathy cũng đưa ra tất cả các
quyết định trong gia đình, và điều này tốt cho cả hai chúng tôi.

Khi Darren 14 tuổi, Brian Clough đã gọi cho tôi và nói ông ta muốn kí hợp

đồng để thằng bé chơi cho Nottingham Forest. Brian là một người đầy mâu
thuẫn. Ông ta chẳng bao giờ trả lời điện thoại của tôi. Ron Fenton, trợ lý của
Clough, luôn là người nhận cuộc gọi. Tại Aberdeen tôi đã đi về miền nam để xem
Forest thi đấu với Celtic trong khuôn khổ UEFA Cup trên một cái sân đông cứng
như đá. Tôi biết Ron Fenton khá rõ. Khi tôi vào khu vực dành cho các Giám đốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.