HÔM NAY NGƯỜI TA NÓI -. CHIA TAY - Trang 42

Nụ cười cô là hạnh phúc của anh.
Bờ vai anh là chỗ dựa của cô.

Thứ hạnh phúc không cầu kì được xây nên bằng bao nhiêu chân thành.

Sáng ngày hôm đó, cô sống bằng toàn bộ nỗi xót xa triền miên mà cô chứa
đựng trong cô. Mất đi anh, cô chẳng còn thiết tha với điều gì nữa. Chẳng
thể ngờ sự đau lòng này to lớn đến vậy. Có những ngày cô chỉ khóc rồi lại
lả đi vào giấc ngủ, thức dậy đã thấy nước mắt rơi sẵn rồi. Đã không ít lần
cô muốn dẹp bỏ cái tự tôn mà gọi cho anh, để nói rằng cô không thể chịu
đựng nổi cái cảm giác này, để nói rằng cô nhớ anh đến phát điên.

Chỉ những ai đã từng đi qua thất tình chắc mới có thể hiểu nỗi những gì cô
đang trải qua.

Một ngày không nhớ rõ, cô thức dậy nhìn thấy vệt nắng sớm chiếu rọi qua
khung cửa sổ, nhìn thấy cái cây nhỏ bấy lâu nay cô không thèm chăm sóc
bằng một sức mạnh kì diệu nào đó lại vươn lên xanh ngắt, cô mở cửa bước
đôi chân trần ra ngoài ban công ngắm nhìn chú chim nhỏ bay lượn tự do
trên bầu trời xanh như hát vang bài hát tự mãn về cuộc đời nó. Cô bất giác
mỉm cười.

Cô quay trở vào phòng, chải lại mái tóc dài màu nâu hạt dẻ, chọn cho mình
một màu son tươi tắn cùng chiếc áo yêu thích bị cô cho vào xó tủ đã lâu.

Cô bước xuống phố, lòng vẫn đau như cũ nhưng cô vẫn gồng mình bước
tới để bỏ lại những tháng năm đẹp đẽ ở phía sau lưng. Cô gói anh vào sâu
trong tâm trí, vì cô biết cô phải sống tiếp cuộc đời mình.

Thời gian đổ bóng xuống chân những năm tháng buồn bã. 5 năm sau cô
nghe tin anh lấy vợ, một người xinh đẹp và đảm đang. Cô bất giác cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.