HÔM NAY TÔI THẤT TÌNH - Trang 20

Và đó là khi mà người nói, người thương tôi lắm, hỏi tôi có thương

người không, kèm theo cái nắm tay siết nhẹ, và cái ôm ấm nồng, nhưng hai
ba hôm sau vẫn có thể đường hoàng mà nắm tay, mà ấp ôm một kẻ khác,
tôi tận mât nhìn, nhưng chẳng thể nào mở miệng trách than.

Giữa Sài Gòn này, tôi có một người dưng xa lạ như thế.

Suốt một đời, tôi thương họ nhiều hơn một chữ Thương.

Suốt một đời, chỉ dám mong họ mãi thương tôi đủ bằng một chữ

Thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.