HÔN NHÂN GIẤY - Trang 272

Diệp trong bộ lễ phục trắng, tay nâng chiếc violon mỉm cười bên
cạnh ba người nam nữ trẻ tuổi.

Ba năm trôi qua, vẫn là Trần Diệp đầy tự tin và hào hoa như thế!

Nhưng anh ta có biết, cô gái ngây thơ trong sáng năm nào giờ đã

là vợ người khác?

Hứa Tân thở dài: “Đó, cái gọi là duyên phận, chả ai đoán trước

được điều gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.