Cao Thiên Du nắm bắt thời cơ, lại hỏi tiếp: “Tần thái thái, vậy việc thi
thể mẹ cô đã bị đánh cắp có phải là thật không?”
“Đúng!” Diệp Dĩ Muội sợ Tần Hàm Dịch sẽ ngăn cô lại vì thế mà khi
Cao Thiên Du đặt câu hỏi xong cô lập tức trả lời.
Chỉ là, trả lời xong, cô mới phát hiện, nét mặt của Tần Hàm Dịch rất
bình tĩnh, dường như không hề có ý muốn ngăn không cho cô trả lời.
Cao Thiên Du cũng đơ người ra, cô đang nghĩ nếu Tần Hàm Dịch
ngăn Diệp Dĩ Muội lại không cho Diệp Dĩ Muội trả lời thì cô sẽ chất vấn có
phải anh đã chột dạ rồi không!
Thế nhưng, tình hình bây giờ là thế nào?
Cô không hỏi nữa, mà có người khác thay cô hỏi.
“Tần thái thái, cô có thể nói xem, quá trình thi thể mẹ cô bị đánh cắp
không?” lại một phóng viên nữa nhanh chóng đưa ra câu hỏi.
“Sự việc trước khi được điều tra rõ ràng, chúng tôi cần phải bảo mật
vấn đề này.” Tần Hàm Dịch cướp lời cô trả lời.
“Tần thiếu gia, tại sao lại cần phải bảo mật? Có phải sự việc này có
liên quan tới Hạ tiểu thư không?” Cao Thiên Du cuối cùng cũng tìm được
cơ hội, tiếp tục ép hỏi Tần Hàm Dịch.
“Tiểu thư, cô hỏi một câu hỏi mang tính giả thiết như vậy, Hạ Lam
tiểu thư có thể tố cáo cô tội hủy hoại thanh danh của cô ấy.” Tần Hàm Dịch
cười như không cười nhìn Cao Thiên Du, anh đã đoán ra được, Cao Thiên
Du chắc chắn là bạn của Diệp Dĩ Muội, vừa nãy anh đã nhìn thấy hai người
nhìn nhau với ánh mắt không bình thường rồi.